"Sân bay sao? Cậu hiện tại đang ở sân bay?"Nguyệt Đảo Huỳnh nghe người trong điện thoại nói mà sửng sốt. Tối hôm qua điện thoại của cậu bị ném vỡ, sáng nay mới mua lại nên không nhận được điện thoại của Sơn Khẩu Trung. Không ngờ vừa rồi bắt điện thoại đã bị cậu mắng một trận. Càng không ngờ cậu lại bảo vừa đến Bắc Kinh.
"Phải, bổn thiếu gia đã đến Bắc Kinh rồi. Cậu còn không nhanh chân ra đón mình." Sơn Khẩu Trung vui vẻ nói.
"Cậu đợi mình một chút." Lấy tay che điện thoại lại, Nguyệt Đảo Huỳnh xoay qua nhìn người bên cạnh.
"Sao vậy em?"
"Bạn em vừa đến Bắc Kinh. Hiện tại, cậu ấy đang ở sân bay, muốn em đến đón cậu ấy."
Hắc Vĩ Thiết Lãng nghe vậy liền nhướng mày. "Nhưng anh đã bao trọn nhà hàng rồi với lại em từ tối hôm qua đến giờ vẫn chưa ăn gì."
"Em phải đến đón cậu ấy. Khẩu Trung là bạn thân của em, cậu ấy là lần đầu đến Bắc Kinh nên không quen thuộc đường xá nơi đây." Cậu cảm thấy có chút khó xử.
"Hay là như vậy... Chúng ta cứ đến nhà hàng ăn trưa. Anh sẽ gọi cho lão tam đến đón bạn em, có được không?" Bàn tay to lớn xoa đầu cậu, hắn cất giọng trầm ổn.
Nghe hắn đưa ra ý kiến, cậu cảm thấy cũng tạm ổn, đành gật gù đồng ý. "Cũng đành như vậy, để em nói với Khẩu Trung. Anh mau gọi cho Hôi Vũ Liệt Phu đến đón cậu ấy đi."
"Được rồi, anh gọi ngay." Thiết Lãng cười cười nhéo má cậu.
Nguyệt Đảo Huỳnh gật đầu rồi tiếp tục cuộc điện thoại. "Khẩu Trung, mình hiện tại có chút việc không thể đến đón cậu ngay bây giờ được. Mình sẽ sai người đón cậu đến chỗ mình, được chứ?"
"Được rồi, nếu cậu có việc bận thì cứ gọi người đến đón mình là được." Sơn Khẩu Trung có chút thất vọng nói.
"Cậu ngồi chờ một chút, đừng đi lung tung. Người đó sẽ đến ngay."
"Được rồi, cậu yên tâm mình sẽ ngồi ở sân bay chờ. Mình cúp máy đây."
......
...Sân bay quốc tế Bắc Kinh...
Một chiếc Bugatti Veyron sang trọng màu hồng vừa được sơn mới đỗ lại bên đường. Cửa xe được đẩy ra, một người đàn ông bước xuống xe mặc áo thun màu trắng ở trong, khoác bên ngoài là chiếc áo vest màu đỏ đô đắt tiền.
Chàng trai vừa xuất hiện ngay lập tức những người phụ nữ có mặt ở đó đều ngoái nhìn. Người đàn ông dáng người cao ráo vừa chuẩn không mập cũng không ốm, làn da trắng sứ. Gương mặt tuấn mĩ có thể nói đây là một người đàn ông vô cùng điển trai. Đúng nghĩa với từ mà người ta vẫn hay thường gọi - mỹ nam.
Hôi Vũ Liệt Phu bước vào trong sân bay, Lão đại này cũng thật là, cậu công việc bù đầu bù cổ làm không hết, lại bắt đi đón người ở sân bay trong khi mình rảnh rỗi đi ăn trưa với nam thần. Thật không hiểu nổi.
Đi vào trong, Hôi Vũ Liệt Phu đưa mắt tìm kiếm chàng trai mặc áo màu xanh đen. Giữa rừng người đông nghịt, muốn tìm người chỉ qua một màu áo quả thật không dễ. Đột nhiên, ánh mắt đang dò tìm của anh chạm phải một thân ảnh tuyệt đẹp đang ngồi ở ghế chờ sân bay.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạy dỗ Hắc thiếu gia
Fanfiction-CHUYỂN VER/EDIT- Fic gốc: Dạy dỗ vị hôn phu Tác giả: Tiểu Yết 📌Hắc Vĩ Thiết Lãng x Nguyệt Đảo Huỳnh ‼️Nhân vật, bối cảnh ở Trung Quốc; hình tượng nhân vật dựa trên Kuroo, Tsukishima và một số nhân vật khác trong Haikyuu! ‼️Cảm thấy không hợp vui...