17

493 45 4
                                    

"Tiểu Việt hôm nay cho bác sĩ Lăng ăn cái gì vậy?" - Y tá Tịnh Nghiên nheo nheo mắt cười.

"Dạ thịt kho củ cải và canh sườn." - Vương Việt cầm túi giữ nhiệt thức ăn giơ lên.

"Ái chà chà, bác sĩ Lăng có vợ thật giỏi nha ghen tị quá trời ngày nào cũng được ăn ngon." - Bành Bác cũng chọc ghẹo Vương Việt.

"Chỉ là những món ăn thường ngày thôi, lần sau em sẽ nói bác sĩ Lăng mời mọi người đến nhà dùng cơm."

"Được được." - Tịnh Nghiên vỗ tay, cô bé luôn có sở thích đặc biệt với ăn uống.

Vương Việt nói chuyện với y tá trong bệnh viện một chút rồi mang cơm vào phòng làm việc của Lăng Duệ.

"Bác sĩ Lăng, anh chờ em có lâu không?" - Vương Việt đẩy cửa phòng làm việc.

"Không lâu, anh chỉ vừa mới khám xong." - Lăng Duệ cởi áo blouse treo vào tủ.

Vương Việt mở hộp thức ăn ra đưa cho Lăng Duệ, cả hai vợ chồng ngồi ăn cơm trưa cùng nói cho nhau nghe những việc mà mình cảm thấy thú vị.

Từ hồi Vương Siêu mất đi, Vương Việt mất đi người thân duy nhất trên đời hằng ngày cậu vẫn đi ship đồ tối đến về lại khu trọ bình dân. Duyên trời may mắn ban cho, Vương Việt do ship đồ ăn cho khách bị ngất do say nắng được Lăng Duệ tình cờ đi ngang cứu được. Lăng Duệ cũng được các y tá kể về cậu trai bé nhỏ nhưng đầy nghị lực này nên dần dần chú ý cậu hơn.

Vương Việt ban đầu rất cảm động, có một người quan tâm đến mình, có một người sẽ hỏi mình "hôm nay em có mệt không?". Từ cảm động vì được quan tâm rồi cảm mến rồi yêu luôn lúc nào không hay biết.

Lăng Duệ lớn lên thật đẹp trai tính tình lại cực kì tốt bụng. Anh lớn lên trong gia đình có mẹ và hai người cô, ba anh là một bác sĩ đã mất trong một lần đi cứu hộ những nạn nhân bị động đất. Từ bé anh đã quyết định sau này sẽ trở thành bác sĩ để người nhà anh cảm thấy tự hào.

Chuyện Lăng Duệ cứu Vương Việt cũng là do trách nhiệm và lương tâm của một người bác sĩ, Lăng Duệ cũng muốn giúp đỡ cậu trai ốm yếu nhỏ bé đó nhưng cậu ấy lại từ chối. Qua một số lời kể của các y tá khác, Lăng Duệ biết được số điện thoại của Vương Việt rồi hằng ngày cứ đúng giờ anh liền đặt đồ ăn trưa.

"Bác sĩ Lăng, mì xào thịt của anh này."

Vương Việt lấm tấm mồ hôi chạy vào phòng cúi đầu đưa hộp thức ăn cho Lăng Duệ. Từ lúc, cậu cảm nhận được cậu yêu người đàn ông này thì mỗi lúc gặp anh, cậu liền cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng.

"Tiểu Việt để trên bàn cho anh đi, anh hơi bận một tí." - Lăng Duệ đẩy gọng kính lên nhìn cậu một cái rồi cúi đầu xuống kí tiếp tập hồ sơ.

"Đã quá giờ ăn trưa rồi, bác sĩ mau ăn đi kẻo bệnh đau dày lại tái phát."

"A..Tiểu Việt nhắc anh, anh lại cảm thấy hơi đau rồi, phiền em lấy cho ăn cốc nước ấm." - Lăng Duệ buông bút xuống, đưa tay xoa xoa bụng.

Vương Việt luống cuống chạy đi lấy cho anh một cốc nước ấm rồi chạy tới bàn làm việc dìu anh qua ngồi. Vương Việt nào biết được trên đỉnh đầu cậu là một gương mặt đang nở một nụ cười rất chi gian tà, Lăng Duệ được Vương Việt ôm hay chính Lăng Duệ đang ôm eo Vương Việt.

Chuyện Thường Ngày Của Các Cặp ĐôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ