Chương 25: Đón Tết

918 43 0
                                    


Chương 25: Đón Tết

Editor: Gió

Sau khi Mẫn Ác Đan rời đi, Mẫn Thiều Kỳ cũng không về nhà ngay. Cậu nhìn thời gian, vẫn chưa tới 12h rưỡi thế nhưng giờ mà tìm Cố Hàm đi ăn cơm thì không kịp nữa rồi, vốn dĩ là hẹn Cố Hàm ăn cơm, kết quả lại gặp phải chuyện này, cậu vẫn cảm thấy có chút áy náy với ý tốt của Cố Hàm, vậy nên suy nghĩ một lát rồi nhấc chân ra khỏi cửa bệnh viện.

Khoảng hai mươi phút sau, Mẫn Thiều Kỳ mang theo cà phê và bánh quế trứng đi vào bệnh viện, sau đó vào thang máy lên tầng tìm Cố Hàm, dù cho không thể cùng ăn bữa trưa thì một chút đồ ngọt cũng được.

Ra khỏi thang máy, Mẫn Thiều Kỳ liền thấy Cố Hàm đang đứng dặn dò y tá.

Sau khi dặn dò một số điều bệnh nhân cần chú ý xong, Cố Hàm vừa quay đầu liền nhìn thấy Mẫn Thiều Kỳ đang xách đồ.

Cố Hàm mỉm cười, đi tới, hỏi: "Mẫn tiểu thư về rồi à?"

"Vâng." Mẫn Thiều Kỳ gật đầu, nói: "Xin lỗi anh, em cũng không nghĩ tới sẽ gặp chị ấy ở đây, lại còn là chuyện kiểu đó nữa."

Cố Hàm cũng không để ý lắm, nói: "Vừa nãy trong điện thoại em cũng đã xin lỗi rồi mà. Nếu đổi lại là anh, anh cũng không thể nào bỏ lại cô ấy một mình ở đó được."

Anh với vị đại tiểu thư họ Mẫn đó chưa từng tiếp xúc, nhưng ít nhiều cũng đã từng nghe nói đến. Theo như lời đánh giá của người khác, thì Mẫn Ác Đan là một con cừu ngốc sống giữa một bầy sói, cái gì cũng không biết, lại ít đi xã giao, tựa như đang đợi nuôi lớn rồi bị bán đi làm thịt. Nhưng bởi vì thế mà Mẫn Ác Đan cũng được coi là người tốt nhất trong Mẫn gia, chưa từng mâu thuẫn với ai chứ chưa cần nói đến là hại người nào, vậy nên người trong giới dù không thích Mẫn Kính Xuyên và Mẫn Kính Trình, cũng sẽ không có ác ý với Mẫn Ác Đan. Ngược lại còn có chút thông cảm cho cô.

Với sự thấu hiểu của Cố Hàm, Mẫn Thiều Kỳ cảm thấy rất ấm áp.

"Mua cái gì đó?" Cố Hàm nhìn chiếc túi cậu mang tới, hỏi.

Mẫn Thiều Kỳ mở ra cho anh xem, sau đó hỏi: "Nếu như anh không bận, thì ăn chút đồ ngọt nhé."

Đây là một quán trà khá nổi tiếng trong thành phố, chi nhánh của quán mở ngay gần bệnh viện, giá cả cũng rất phải chăng nên rất được yêu thích. Vừa nãy Mẫn Thiều Kỳ đột nhiên nhớ tới cửa hàng này liền đi bộ tới đó mua đồ về.

"Đến phòng nghỉ của anh đi." Cố Hàm cười nói. Hiện tại anh cũng chưa có việc, vừa hay anh muốn uống cà phê, cũng nhân tiện nói chuyện phiếm với Mẫn Thiều Kỳ một chút.

"Vâng." Mẫn Thiều Kỳ gật đầu, đi theo Cố Hàm tới phòng nghỉ.

Ngồi vào trước bàn, Mẫn Thiều Kỳ lấy đồ ra, bánh quế trứng là loại nhỏ, vậy nên dù cho trước đó Cố Hàm đã ăn cơm trưa rồi thì vẫn có thể ăn được.

Uống ngụm cà phê, ăn miếng bánh, Cố Hàm hỏi Mẫn Thiều Kỳ, "Mai là giao thừa rồi, em ở lại chỗ của Cố Ngạo sao?" Bởi vì trước đó Mẫn Thiều Kỳ có nói với anh là cậu thuê trọ, vậy nên Cố Hàm đang nghĩ Mẫn Thiều Kỳ liệu có trở về căn nhà đó ăn tết hay không.

[HOÀN THÀNH] Cửu Dĩ Hựu Tình - Y Đình Mạt ĐồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ