Chương 60: Người nhà
Editor: Gió
Tầng hai của "Một nửa ngọt ngào" có một khu vực được tách riêng ra, bên trên có ghi là "phòng VIP", thật ra là nơi Mẫn Thiều Kỳ dùng để tiếp người mình. Ví dụ như có lúc Cố Ngạo đến, có thể phải xử lý một số chuyện, sẽ tới đây ngồi. Mà Mạnh Chương cũng sẽ mang máy tính tới để giải quyết việc, nhưng vì thích bầu không khí bên ngoài hơn, vậy nên cũng không tới đây.
Mà hôm nay bố mẹ của Cố Ngạo đột nhiên tới, nơi này đương nhiên có tác dụng vô cùng to lớn.
Bánh và cà phê Uông Nguyệt Hoa gọi được mang lên đầy đủ, đồ của Mạnh Chương cũng được đưa lên tầng, Mẫn Thiều Kỳ còn đặc biệt mang lên hai miếng bánh kem cheese chanh muối.
Cố Chính Khanh không hứng thú với đồ ngọt cho lắm, chỉ uống cà phê, chỉ thoảng thì ăn mấy miếng bánh mỳ.
Uông Nguyệt Hoa kéo Mẫn Thiều Kỳ nói chuyện, trong giọng nói tràn ngập sự quan tâm.
Mẫn Thiều Kỳ đã rất lâu rồi chưa được nhận sự quan tâm từ một người mẹ, trong lòng cũng cảm thấy có chút ấm áp.
"Cố Ngạo đối xử với con tốt chứ?" Uông Nguyệt Hoa hỏi, sau đó nói: "Thẳng nhỏ Cố Ngạo này ấy mà khuyết điểm nhiều lắm, có lúc quá kiêu ngạo, đâu có hiền lành được như Tiểu Hàm, vậy nên mong con khoan dung với nó một chút, đừng chấp nhặt với nó."
Mẫn Thiều Kỳ vội lắc đầu, nói: "Không đâu bác gái, Cố Ngạo đối xử với với con tốt lắm, cũng chưa từng cáu giận với con."
"Ôi, con bác bác còn lạ gì nó? Trong bốn đứa con của bác, đứa khiến người ta lo lắng nhất chính là nó. Tâm cao khí ngạo(1), có lẽ vấn đề là do việc đặt tên, cái này phải trách ba nó." Uông Nguyệt Hoa cười nói. Thật ra bà cũng không phải lôi điểm xấu của Cố Ngạo ra nói, mà thật sự thì so với mấy đứa nhỏ khác, Cố Ngạo nóng tính hơn nhiều, mặc dù đối xử với người nhà thì không có gì để bàn cãi, nhưng với người ngoài lại chẳng phải người dễ gần gì cho cam.
(1)Ý chỉ người ngạo mạn, tự cho mình tài trí hơn người. Dùng để hình người kiêu căng, ngạo mạn, không coi ai ra gì.
"Anh ấy thật sự rất tốt..." Mẫn Thiều Kỳ cảm thấy mình không nghĩ ra được bất cứ khuyết điểm nào của Cố Ngạo, tuy là có thể có, nhưng đối với cậu mà nói chẳng đáng là gì cả.
Nụ cười Uông Nguyệt Hoa càng thêm đậm, nói: "Thằng ba nhà bác dùng cách gì để lừa con thế này? Bênh vực nó như vậy?"
Thật ra chuyện của Cố Ngạo và Mẫn Thiều Kỳ, Cố Ngạo, Cố Diễm và Cố Hàm đều đã nói qua với họ, họ đại khái cũng hiểu qua qua. Là người từng trải, kinh nghiệm của bọn họ ở bất cứ phương diện nào cũng nhiều hơn đám nhỏ nhiều, cũng không phải người có tư tưởng xưa cũ, vậy nên với mối tình này, họ đều có thái độ khoan dung và thấu hiểu. Chỉ là muốn gặp mặt Mẫn Thiều Kỳ, họ tin tưởng cảm giác và những gì mình thấy hơn là qua chỉ qua những lời đám nhỏ nói.
Người là một loại động vật thích ngụy trang, giả vờ ngây thơ, giả vờ lương thiện, giả vờ hiền lành... Những kiểu này Uông Nguyệt Hoa và Cố Chính Khanh đều đã gặp rất nhiều rồi, chỉ cần qua một thời gian ở cùng, đều nhìn ra được ngay. Vậy nên giả vờ chỉ có thể lừa gạt một người minh mẫn, nhưng rất khó để lừa gạt được hai người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN THÀNH] Cửu Dĩ Hựu Tình - Y Đình Mạt Đồng
RomanceTác giả: Y Đình Mạt Đồng Edit bởi: Gió Tình trạng bản gốc: Hoàn chính văn 66 chương + 3 phiên ngoại Tình trạng edit: Edit hoàn Nguồn raw: Kho tàng đam mỹ