Thời gian họ đi bên nhau trôi qua rất nhanh. Thoáng cái mà cả hai giờ lại đứng trước nhà Su Hyeok. Như đã chuẩn bị từ trước, cậu lập tức lên tiếng, vừa nói tay vừa bấm mật mã cửa.
"Vào nhà đi, ăn cơm rồi về nhé!"
"Tôi về đây."
Nam Ra dứt khoát từ chối. Còn điều này thì chẳng nằm ngoài dự tính của Lee Su Hyeok. Cậu quay lại giữ tay cô ngay lập tức.
"Đồ ăn mua rất nhiều, còn tôi thì không muốn phải ăn một mình chút nào."
Cậu cố tình đưa giọng nhỏ dần, ánh mắt nhìn thẳng vào tay mình đang giữ lấy cánh tay của Choi Nam Ra.
Nhìn cậu ta như vậy, Nam Ra cũng chẳng đành lòng hất tay ra như lần trước. Su Hyeok lúc này giống như một đứa nhỏ cô đơn thật sự cần ai đó ở bên cạnh vậy.
Chỉ ba mươi phút sau, Su Hyeok dọn lên bàn cơm hai món mặn, một món xào, một tô canh và có cả kim chi nữa. Bữa tối kiểu Hàn Quốc này làm cho Nam Ra có cảm giác như đang ở nhà vậy. Tự dưng cô cũng thấy thoải mái hơn hẳn và buột miệng hỏi.
"Này, cậu nấu ăn giỏi như vậy lâu chưa?"
Ánh mắt của Nam Ra không còn một tông màu lạnh tanh nữa, nó trở nên ấm áp và tự nhiên như cái cách cô nhìn mẹ vậy. Su Hyeok hơi chững lại khi bắt gặp ánh mắt của Nam Ra, tim cậu lỗi mất vài nhịp.
"À, là bà đã dạy tôi."
Su Hyeok vô thức trả lời. Rồi như nhận ra nét hối hận thương cảm thoáng qua trong mắt Nam Ra, cậu mỉm cười rồi vội nói tiếp.
"Hồi đó bà là đầu bếp mà. Tôi biết nấu ăn từ lúc còn bé xíu rồi. Mà cậu ăn thử đi cho nóng."
Vừa nói cậu vừa thầm nghĩ, rõ ràng Nam Ra vẫn chưa ăn thử làm sao lại biết mình nấu giỏi nhỉ?
"Ngon không?"
Su Hyeok đưa mắt chờ đợi. Cậu nhìn Nam Ra ăn một cách chậm rãi mà cảm thấy hồi hộp như đang ở vòng thi chung kết nấu ăn quốc tế vậy.
"Uhm... cũng không tệ."
Nam Ra nói giảm nói tránh, thật ra là cô chưa từng ăn ở đâu ngon như vậy cả. Chỉ trừ món canh dù ngon nhưng cũng không sánh bằng mẹ cô nấu, còn đâu tất cả mấy món còn lại đều là số một. Thêm một điểm cộng nữa là vô tình chẳng có nguyên liệu nào mà cô ghét, kiểu như cà rốt hay bông cải.
Lee Su Hyeok mỉm cười bí ẩn rồi lại tiếp tục ăn với cái bát của mình. Bữa cơm đầu tiên tử tế sau một tuần tự ngược đãi bản thân của cậu phảng phất một niềm vui nhỏ.
Ăn cơm xong Nam Ra muốn phụ dọn dẹp nhưng cậu đã từ chối, thế là có một cuộc tranh cãi nho nhỏ nổ ra, y như cái lần Nam Ra giằng co với mẹ chuyện xếp đồ trong lúc cô chuẩn bị đi du học vậy. Cuối cùng thì vẫn đi đến dàn xếp được chấp nhận là Su Hyeok đang bị sốt nên Nam Ra sẽ rửa bát, còn cậu thì đứng lau sạch và xếp gọn chúng lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
𝙣𝙖𝙢𝙧𝙖 𝙭 𝙨𝙪𝙝𝙮𝙚𝙤𝙠 | 𝙢𝙚𝙡𝙗𝙤𝙪𝙧𝙣𝙚
Fanfictiontừ giờ không cần mạnh mẽ cũng được, tôi sẽ ở bên cậu ✨Truyện được viết lấy cảm hứng từ hai nhân vật Nam Ra và Su Hyeok, không có yếu tố liên quan đến phim, tính cách nhân vật cũng có thể sẽ thay đổi.