Chương 67 Không chỉ sống cho mình

2.5K 518 78
                                    

Sau trận cãi nhau ngày hôm đó Mikey chưa từng xuất hiện trước mặt Takemichi lần nào nữa, nam nhân vì sợ em nhàm chán mà không ngại chuẩn bị vô số thứ cho em, hắn vì em hao tổn không ít tài của cái duy nhất không thể cho em chính là tự do, Mikey tựa như giam lỏng Takemichi trong chiếc lòng xa hoa mà hắn đã tạo ra vì em

Mikey tựa hồ quyết tâm cột chặt Takemichi bên người mình, nam nhân gần như không quan tâm em có nguyện ý hay không, có vì vậy mà hận mình hay không, hắn chỉ biết bản thân nhất định phải giữ người mí mắt mình

Sanzu mấy ngày nay vô cùng cực khổ, hắn phải vừa chăm sóc 'bảo bối cưng' của vua, còn phải làm việc, mỗi ngày của hắn đều trôi qua trong sự mệt mỏi, dù thiếu niên kia rất ngoan không khóc không quấy không làm phiền hắn nhưng cậu ta cũng có một đặc điểm khiến hắn ghét cay ghét đắng chính là không chịu ăn, mỗi ngày hắn đều lãng phí hơn hai tiếng cuộc đời để năn nỉ cậu ta ăn cơm

Rất nhanh thời điểm dỗ người ăn đã đến, Sanzu đem công việc để sang một bên, đứng dậy đi đến phòng của Takemichi, không ngoài dự đoán người hầu sớm đã dùng vẻ mặt chờ đợi cứu tinh là hắn xuất hiện, Sanzu bước đến lạnh nhạt nói với người hầu

"Lui xuống trước đi, lát nữa ngài ấy ăn xong tôi xe gọi cô lên"

Người kia vui vẻ cúi chào nam nhân liền nhanh chóng rời đi

Sanzu đẩy cửa bước vào, trước mắt hắn là một bàn đồ ăn phong phú và........ một cục bông đang nằm giận lẫy trên giường

Nam nhân theo thường lệ tự mình ngồi xuống bàn ăn, chậm rãi cầm lấy đũa nghiêm túc lau sạch vừa nói

"Nhanh ngồi dậy, nếu cậu không chịu ăn Mikey sẽ đánh chết tôi đấy"

Takemichi vẫn trùm chăn kín mít, giọng nói yếu ớt của em từ trong chăn khẽ phát ra

"Tôi không muốn ăn cũng ăn không vào, anh cho người đem đi đi....."

Sanzu đặt đôi đũa sạch lên thành chén, tự mình đứng dậy bước đến gần em

"Người đã chết không thể sống lại cậu hà tất tự làm khổ mình" nam nhân lạnh nhạt lên tiếng

Từ trong chăn phát ra tiếng cười khẽ cười thiếu niên, hồi lâu em mới chậm rãi đáp lời hắn

"Anh không hiểu"

Sanzu trực tiếp đem chăn mạnh bạo kéo ra

"Anh làm c......

*chát* nam nhân tàn nhẫn tát mạnh vào mặt thiếu niên một cái, khiến gương mặt xinh đẹp in đậm dấu tay

"Tỉnh chưa, cậu không mệt nhưng tôi chăm cậu đến phát chán rồi, suốt ngày ủ dột có được gì không, cậu như vậy có thể khiến người cậu để tâm sống lại không, cậu có biết nói cậu không chịu ăn cơm kẻ hầu hạ cậu phải chịu bao nhiêu đau khổ hay không"

Takemichi đơ mặt hai mắt mở to khó tin nhìn nam nhân

"Người chết rồi không thể sống lại, kẻ còn sống vẫn phải sống, cậu như vậy thôi thì trực tiếp chết đi cho rồi"

Nam nhân từ trong người lấy ra một khẩu súng quăng đến trước mặt Takemichi, lạnh nhạt nói

"Muốn chết lắm đúng không tôi toại nguyện cho cậu, còn không thì đứng dậy ăn cơm"

[Allboytakemichi] Khiến Các Nam Nhân Ấy Yêu TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ