Takemichi khẽ nhíu mày tỉnh dậy, cảm giác eo mình bị sờ mó không thỏa mái chút nào
"H....Haruchiyo đừng sờ loạn"
Sanzu khẽ nhụi mặt vào cổ thiếu niên, tham lam ôm chặt người vào lòng, miệng lại lầm bầm nói
"Anh ơi Haruchiyo khó chịu quá, muốn ôm"
Takemichi bị câu này của Sanzu làm cho tâm can đều nhũn ra em đau lòng nam nhân như thế đương nhiên không nỡ từ chối hắn, nhưng em lại không biết bản thân vừa bị lừa vào tròng, nam nhân bên cạnh em mặt mày hồng hào trông rất có khí sắc, chỗ nào mệt mỏi khó chịu chứ
Cho nên cả một buổi sáng Takemichi liền bồi ở bên cạnh nam nhân, dung túng hắn đối với mình quá phận, đợi đến khi Sanzu hết 'khó chịu' trên người Takemichi đã xuất hiện thêm mấy chục dấu hôn, đặt biệt ở xương quai xanh cùng cổ dày đặc vô cùng
Gương mặt Takemichi đỏ ửng, trong lòng rất muốn đánh Sanzu vài cái người này mất trí nhớ liền hóa thú sao, cắn em vừa đau vừa ngứa, nhưng lại nể tình nam nhân hiện tại chỉ là 'đứa nhóc' nên im lặng cho qua chuyện
Sanzu vẻ mặt thỏa mãn vì được ăn đậu hũ, hắn vui vẻ nằm trên giường chân còn ngoắc chéo bộ dáng rất là hưởng thụ
"Haruchiyo đã hết khó chịu rồi sao, đầu còn đau không đến đây anh xoa cho em"
Takemichi đưa tay mò mẫm tìm kiếm gương mặt nam nhân, hốc mắt tối đen phá hủy đi gương mặt xinh đẹp của em hiện tại
Sanzu nhìn khẽ đưa mặt đến, im lặng nhìn em giúp mình xoa xoa, động tác thiếu niên vô cùng mềm nhẹ dường như sợ làm đau hắn, nam nhân nhìn em ánh mắt lóe lên tia mê muội từ bao giờ hắn đã để tâm thiếu niên đến thế, có lẽ em quá ấm áp dần dà hết liền bị kéo vào thứ hơi ấm em mang đến rồi mê luyến em như thế
Cho nên Sanzu không muốn Takemichi biết hắn tỉnh lại, hắn sợ khi em biết hắn đã có lại trí nhớ em sẽ rời đi mất, mà hắn không muốn em rời đi, hắn muốn thiếu niên vĩnh viễn dùng sự dịu dàng thế này quan tâm hắn ở cạnh hắn, dù giả ngốc cả đời hắn cũng muốn
"Sau vậy đói rồi sao, hôm nay im lặng thế này"
Sanzu ngồi thẳng dậy đối diện với Takemichi, khẽ dụng trán mình vào trán em, nhỏ giọng thì thầm
"Đừng rời xa Haruchiyo, em không muốn xa anh"
Takemichi khẽ bật cười khẽ vươn tay ôm lấy nam nhân, ôn nhu nói
"Được không rời xa em, chúng ta không rời không bỏ, mãi mãi ở cạnh nhau có được không"
Sanzu siết chặt thiếu niên vào lòng, Takemichi cũng thuận thế mà lọt hổm vào lòng hắn, không khí chợt rơi vào tĩnh lặng, thiếu niên còn có thể nghe thấy từng tiếng tim đập của Sanzu
Bên ngoài hoa đào tản mạn tung bay, bên trong không cảnh ấm áp hòa thuận, đương nhiên người vui vẻ không chỉ có một mình Sanzu
Hana bất lực nhìn nữ nhân đang ôm chặt eo mình không buông, người nay dính vào liền như đỉa đẩy cũng không đẩy ra
"Số 2 chị vẫn luôn gọi là Số 2 sao, chị trước kia đã từng có tên hay chưa"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allboytakemichi] Khiến Các Nam Nhân Ấy Yêu Tôi
FanfictionYêu chính là một thứ cảm xúc rất khó hiểu Đôi khi tâm can sẽ ngọt tựa đường mật, đôi khi đau đến xé lòng CHUYỆN RẤT NGƯỢC KẾT SE .... _____________ *LƯU Ý : bối cảnh là phụ diễn biến tình cảm của nhân vật là chính Thông báo lịch đăng chương Rãnh bữ...