Chương 107 Mềm mại và dịu dàng

1.3K 200 15
                                    

"Takemichi đến đây xem anh trai mua cái gì cho em" Rindou trên tay cầm lấy một cái áo lông thú nhanh chóng bước đến gần Takemichi

Chỉ thấy người kia ngơ ngác nhìn hắn, rồi lặng lẽ tiếp tục làm việc của mình, Rindou cũng không có trách cậu nửa lời chỉ đem người bế lên, đi đến ghế

Ran vừa bước vào đã nhìn thấy cảnh em trai đang dịu dàng khoác áo cho Takemichi, thanh niên dáng người gầy nhỏ khoác áo vào càng khiến cậu trở nên nhỏ yếu

Rindou khẽ xoa nhẹ gương mặt của thiếu niên, ôn hòa hỏi

"Takemichi có muốn ăn dưa hay không anh trai dẫn em đi mua được không"

Đáng tiếc người bên cạnh không có phản ứng hắn, chỉ im lặng cúi đầu ánh mắt cũng tan rã thêm mấy phần

"Được rồi, Rindou em đừng chọc Takemichi sợ bác sĩ nói lát nữa phải chở em ấy đến phòng khám, em tranh thủ một chút"

"Được, em biết rồi" Rindou đem người ôm vào lòng, hướng anh trai khẽ đáp

Từ khi chuyện kia xảy ra, thái độ của Rindou đối với Takemichi xoay chuyển một trời một vực, có lẽ nam nhân là thấy có lỗi muốn bù đắp lỗi lầm cho cậu, đáng tiếc nam nhân hối hận cũng đã muộn hết thảy đều muộn rồi

"Tình trạng của cậu ấy rất không tốt, toàn bộ cơ quan trong cơ thể đều lão hóa cực kỳ nhanh, đây là bệnh trạng lạ nhất mà tôi từng gặp, hơn nữa bệnh tâm lý của cậu ấy ngày càng nặng e rằng không sớm thì muộn......"

"Đủ rồi" Rindou nhíu mày trực tiếp bế Takemichi rời đi

Ran bất lực thở dài, hướng bác sĩ cảm ơn liền đuổi theo em trai

"Em làm gì thế"

Rindou tức giận mắng "Rõ ràng là lang băm, làm gì có chuyện một người 23, 24 tuổi mà cơ thể lại là một ông lão 80 lừa người chắc"

Ran không đáp chỉ im lặng bước theo em chạy, bóng lưng bọn họ mang theo nỗi cô độc đến khó hiểu

"Rindou em nói cho anh biết hôm đó Takemichi rốt cuộc đã bị gì" qua hồi lâu Ran mới chậm chạp cất tiếng hỏi em trai

"Anh không cần biết, dù sau này em ấy có như thế nào em sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ" Rindou dứt câu liền bế người rời đi, đến một ánh mắt cũng không cho Ran

Ran nhíu mày có chút khó tin nhìn em trai, đây thật sự là Rindou của hắn sao, từ sau khi hắn bị thương tỉnh lại thái độ của em trai đối với Takemichi thay đổi không chỉ một chút, không những một mực cưng chiều còn nơi nơi bảo hộ nửa bước cũng không rời xa

"Em cuối cùng đã làm chuyện gì sai trái với Takemichi rồi" nam nhân khẽ lẩm bẩm ánh mắt lộ rõ nghi ngờ, sống chung với Rindou nhiều năm như thế hắn chẳng lẽ không thấy hiểu tính cách của em trai, chỉ khi Rindou làm chuyện có lỗi với một người bắt đầu thấy ân hận mới có thể một mực đối xử tốt với người đó như thế

"Takemichi có muốn đi chơi không, anh trai dẫn em đi chơi nhé" Rindou khẽ hạ thấp người đưa hai tay xoa má đã không còn chút thịt nào của Takemichi, dịu dàng hỏi

Trái ngược với suy nghĩ của nam nhân cậu sẽ lại vô cảm nhìn mình, lần này Takemichi vươn tay nắm lấy tay hắn, chỉ im lặng nắm và không nói bất cứ điều gì ánh mắt cậu vẫn như cũ lạnh lẽo và tan rã

[Allboytakemichi] Khiến Các Nam Nhân Ấy Yêu TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ