Đợi đến lúc Takemichi tỉnh lại lần nữa đã là buổi chiều , em ngơ ngác ngồi dậy trên người còn khoác một cái áo của ai đó
"Mình ngủ quên sao ..... chết rồi Hanma"
Takemichi nhanh chóng tìm kiếm điện thoại , vừa mở điện thoại lên đã thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn của người kia, em hoảng loạn nhanh chóng bấm số gọi lại
Đầu dây bên kia nhanh chóng nhắc máy
*HANAGAKI TAKEMICHI EM ĐANG Ở ĐÂU EM CÓ BIẾT TÔI TÌM EM BAO LÂU KHÔNG HẢ*
Takemichi bị tiếng gào thét của người kia dọa cho giật mình , lắp bắp trả lời
"T...tao..o...cũng không biết ..t....."
Khóe miệng Hanma khẽ giật gân xanh nổi lên từng đợt, hắn mệt mỏi chống tay lên tường thở gấp hắn đến trường đợi em hơn hai tiếng đến khi trong trường không còn một người vẫn không thấy người kia bước ra, hắn mới lo lắng lái xe chạy đi tìm cũng không thấy vì sợ bản thân chạy xe quá nhanh mà bỏ qua em nên hắn đành chạy bộ đi tìm kết quả tìm cả hết một buổi trưa cũng không tìm thấy , Hanma vừa lo vừa tức giận
"Hứ..c...c..Hanma.....tao ...o...đói...mày nhanh tìm ....m..thấy tao đi ......Hanma....."
Hanma nghe em khóc tâm can liền đau muốn chết , hắn nhẹ giọng dỗ
*Takemichi ngoan nào đừng khóc nhanh gửi định vị cho tôi , tôi lập tức tìm thấy em*
Takemichi lau đi nước dính trên mắt, em run run gửi định vị của bản thân cho nam nhân
Hanma nhận được tin nhắn nhìn vào liền không thèm nghĩ nhiều mà lập tức chạy đi
Takemichi bên này nhanh chóng đem áo khoác cởi ra xách cặp chạy ra ngoài , em mở cửa ló đầu ra xem xét tình hình chỉ thấy một mảnh im lặng
Takemichi lon ton chạy ra khỏi văn phòng của Kisaki , xem xét bốn bề Takemichi quyết định đi tìm đường ra trước nhưng em không biết bản thân đang ở tầng cao nhất của tòa nhà dành cho thành viên cốt cán , nếu không biết đường sớm muộn gì cũng lạc
Sau một hồi tìm đường vất vả, Takemichi bất lực ôm tim ngã khụy xuống sàn nhà tâm đau đớn , em vậy mà lạc đường rồi cmn xây "nhà" có cần to vậy hong làm em lạc rồi nè
"Takemichi ?"
Takemichi ngẩng đầu, em vừa nghe có ai gọi tên mình
Kazutora nhanh chóng bước đến cạnh bên em
"Cậu sao lại ở đây"
Takemichi như nhìn thấy cứu tinh em nắm lấy tay Kazutora
"Kazutora anh có biết đường ra hay không tôi bị lạc rồi"
Nam nhân nhìn văn kiện trên tay lại nhìn em cuối cùng cũng không có từ chối , hắn nghiêm khắc dặn dò
"Cậu lát nữa theo sát tôi có cuộc họp quan trọng không thể dẫn cậu rời đi liền được đợi sau khi họp xong tôi sẽ dắt cậu về nhà"
Takemichi chớp mắt nhìn hắn, em còn lo lắng Hanma đợi mình sao có thể chấp nhận đi theo hắn được
"Không cần phiền phức như vậy đâu anh chỉ đường cho tôi , tôi tự tìm là được"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allboytakemichi] Khiến Các Nam Nhân Ấy Yêu Tôi
FanfictionYêu chính là một thứ cảm xúc rất khó hiểu Đôi khi tâm can sẽ ngọt tựa đường mật, đôi khi đau đến xé lòng CHUYỆN RẤT NGƯỢC KẾT SE .... _____________ *LƯU Ý : bối cảnh là phụ diễn biến tình cảm của nhân vật là chính Thông báo lịch đăng chương Rãnh bữ...