Chương 95 Ký ức

1.1K 230 30
                                    

Xuân đến vạn vật sinh sôi nảy nở, gốc hoa đào lớn ngoài biệt thự cũng nở rộ vô cùng rực rỡ, cơn gió nhẹ thổi qua khiến từng cánh hoa đào tản mạn tung giữa gió, mà vô tình thiếu niên bên dưới gốc đào càng khiến phong cảnh mỹ lệ hơn vạn phần, mái tóc đen mềm mại khẽ tung bay, em vươn tay đón lấy thứ gì đó, cảnh tượng khiến người rung động vạn lần

"Nàng đứng dưới gốc anh đào để tóc tung bay giữa gió, đôi mắt không thể nhìn thấy cũng không giết chết tâm nàng, nàng hi vọng ở một tương lai, một tương lai tươi sáng....."

Hana bước đến cạnh Takemichi miệng thì thầm những câu văn lạ lẫm, nhưng lại vô tình trùng khớp với cảnh tượng của Takemichi hiện tại

Takemichi khẽ xoay người đôi mắt không nhìn thấy khiến em không thể phân biệt nổi Hana đang ở đâu, chỉ biết nàng đang ở gần mình mà thôi

"Takemichi đây là câu văn trong một cuốn tiểu thuyết tôi từng đọc, mà cậu vừa hay trùng khớp với nó, Takemichi cậu đã thay chỗ cho tôi cùng lúc ấy tôi thay vào vị trí của cậu, chúng ta cả đời bị vận mệnh cuốn xoay không thể thoát khỏi" giọng nói của Hana vô cùng dễ nghe, thanh âm nàng trong trẻo mang thiếu chút mềm mại

"Có lẽ cậu không nhận ra ngay khi tôi và cậu gặp nhau quỷ đạo của truyện đã dần thay đổi, tôi là người xuyên qua tôi biết cậu giống tôi, vì Takemichi trong tiểu thuyết chứ từng là một người tốt đẹp nhường ấy"

Takemichi ngớ người lời nói của Hana thật sự quá sức với em, nàng cũng giống như em bị cuốn vào thế giới này sao, như thế từ bao giờ mà nàng biết em không phải Takemichi nguyên bản

"Biết không Takemichi lúc trước tôi rất ganh tị cậu, vì sao cùng là người xuyên qua nhưng cậu lại được người người bên cạnh tôi lại đơn độc chịu đựng hết thảy những thứ đáng sợ, sau này tôi mới thấu hiểu chúng ta ai hơn ai chứ, chung quy đều là con tốt của vận mệnh mà thôi yếu ớt biết mấy, thê thảm biết mấy....."

"Ha.....

Chợt thiếu niên bên cạnh nàng cười lên một tiếng, tuy chỉ là một tiếng thoáng qua như mang theo nồng đậm ý nhạo báng

"Như thế nào mới là vận mệnh? Như thế nào gọi là thê thảm? Hana mọi chuyện chúng ta chịu hôm nay liệu chưa từng liên quan đến quyết định của ta ngày trước sao? Nếu chính mình lựa chọn thì sao lại hối hận? Đời này không có ai có thể làm chủ vận mệnh của ta, chỉ duy nhất ta tự vẽ ra vận mệnh của mình, là khổ là sướng không phải do mình hay sao?" đi hết nửa đời thấu hiểu mọi khổ đau Takemichi dần bỏ đi lớp vỏ bọc yếu ớt khờ dại, em bắt đầu học cách trưởng thành suy nghĩ của một kẻ từng trải, không đổ lỗi vào người khác nữa

Hana ngớ người hồi lâu, đôi mắt dường như lóe lên thấu hiểu, bất giác nàng cũng cười rộ lên, cũng đúng là nàng tự nguyện đi theo Eiko, tự nguyện vì nàng ta sinh con, ngu ngốc bị dụ dỗ theo cái gọi là hư tình giả ý, sao có thể trách vận mệnh nàng quá khổ là nàng tự lựa chọn con đường này thôi

"Cảm ơn cậu" thiếu nữ khẽ vén mái tóc dài lên vành tai, tà váy trắng dưới làn gió khẽ tung bay xinh đẹp đến mức khiến người nhìn vào liền không thể rời mắt

[Allboytakemichi] Khiến Các Nam Nhân Ấy Yêu TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ