Chương 26. Hoa Yên

52 4 0
                                    

Hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành trong nháy mắt, Ninh Vũ Nhiên lý giải phương thức sử dụng《 Ngự thú quyết 》 cùng phương thức xuất hiện《 Đoán thần quyết 》 bất đồng, nó là công pháp trực tiếp khắc bên trong linh hồn Ninh Vũ Nhiên.

Thượng Cổ ngự thú quyết, ngự thiên vạn thú.

Thoạt nhìn là pháp quyết tu chân cao cấp xong cũng chẳng làm được gì....Ở tận thế này khắp nơi đều là tang thi dị thú, chỉ có thể sử dụng dị thú, nói trắng ra chính là có thể khế ước với dị thú, hơn nữa Ngự thú quyết cùng Đoán thần quyết sử dụng cùng một nhịp thở, có thể khế ước bao nhiêu dị thú căn cứ vào tu vi cùng sức mạnh thần hồn quyết định.

Tuy nhiên, công pháp này cũng có công dụng, nghĩ đến mình có thể có thêm vài đàn em dị thú, Ninh Vũ Nhiên nhịn không được có chút háo hức.

Chẳng qua tâm trạng của nàng rất nhanh liền bị thanh âm lo lắng của Lâm Câm kéo lại.

Mạc Tô cứu Trầm Mộc Sênh trở về liền trói hắn vào bên trong xe, Lâm Câm chú ý tới hành động của Mạc Tô lập tức đi tới, đôi mi thanh tú hơi nhíu, lo lắng nói: "Đại tiểu thư, hắn đã bị tang thi lây nhiễm, mặc dù có khả năng thức tỉnh dị năng nhưng tỷ lệ quá nhỏ. Lỡ như..."

"Không sao cả." Mạc Tô cắt lời cô, lộ ra nụ cười khiến người khác yên tâm: "Vạn nhất hắn thật sự không vượt qua được, bằng thực lực của chúng ta, chẳng lẽ còn không đối phó nổi một kẻ vừa mới hóa thành tang thi sao?"

Nghe Mạc Tô nói như vậy, Lâm Câm mím môi, rõ ràng Mạc Tô hạ quyết tâm muốn cứu nam nhân bị bạn bè vứt bỏ này, tuy còn nghi hoặc nhưng không nói gì thêm nữa.

Thư Cẩn Ngọc đăm chiêu nhìn sang Ninh Vũ Nhiên, có chút ý tứ sâu xa. Ninh Vũ Nhiên bị cô nhìn đến sợ hãi, vô tội chớp chớp mắt.

"Được rồi, lên xe đi!" Mạc Tô xoa nhẹ đầu Ninh Vũ Nhiên, nhét người vào bên trong xe.

Ninh Vũ Nhiên nhìn nhìn Trầm Mộc Sênh bị nhiễm virus trói ở phía sau, kéo kéo khóe môi, A Tô nhà nàng đúng là có năng lực khiến người ta yên tâm.

Người bình thường lây nhiễm virus tang thi thời gian tang thi hóa là sau 12 giờ, thời gian thức tỉnh dị năng là 8 giờ. Cơ thể Trầm Mộc Sênh đấu tranh với virus tang thi đã hai ngày hai đêm chưa tỉnh lại, cũng chưa có dấu hiệu biến thành tang thi, vẫn luôn duy trì bộ dáng hôn mê, sắc mặt tái nhợt.

Từ ngày xảy ra tình huống này, nghi hoặc dưới  đáy lòng lại một lần nữa nẩy mầm trong lòng Mạc Tô, cô mang Ninh Vũ Nhiên vào không gian, đôi mắt màu mực nhìn chằm chằm nàng khiến Ninh Vũ Nhiên chột dạ không thôi.

"A Tô, hắn tên là Trầm Mộc Sênh, tương lai thực lực sẽ rất mạnh, đối với việc thành lập căn cứ mượn sức của hắn chắc chắn có nhiều chỗ tốt." Ninh Vũ Nhiên có chút nặng nề, nàng chua xót cười cười, nhỏ giọng nói "Em không lừa chị, A Tô, một ngày nào đó em sẽ cho chị biết tất cả."

Không thể phủ nhận, trong nháy mắt, Ninh Vũ Nhiên thiếu chút nữa nhịn không được nói cho Mạc Tô biết lai lịch của mình cùng hệ thống, nếu A Tô tưởng rằng sở dĩ mình làm mọi chuyện đều vì hệ thống yêu cầu thì làm sao bây giờ? Ninh Vũ Nhiên rất mờ mịt.

Cốt truyện, rốt cuộc là cái gì?

Mà nàng, từ đâu tới đây?

Nhìn bộ dạng Ninh Vũ Nhiên thật cẩn thận lấy lòng mình, Mạc Tô chung quy mềm lòng, cô đặt cằm trên đầu tóc mềm mại của Ninh Vũ Nhiên, thanh âm nhu hòa: "Vũ Nhiên, tôi không ép em, nhưng tự em phải nhớ kỹ, em vĩnh viễn đều thuộc về tôi!"

Ninh Vũ Nhiên trong lòng chấn động, đôi mắt hơi hơi ướt, nàng đưa tay ôm lấy Mạc Tô, cảm giác được bất an trong lòng Mạc Tô, hứa hẹn nói: "A Tô, em vĩnh viễn không rời khỏi chị!" Sau đó chủ động hôn lên môi Mạc Tô.

Mạc Tô ôm người vào trong lòng thật chặt như muốn khảm Ninh Vũ Nhiên vào trong thân thể của mình.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa lên, nếu không phải trong thành phố một là đống hỗn độn, tứ chi khắp nơi, trong không khí tràn ngập mùi máu thịt hư thối chỉ sợ không ai cho rằng đây là tận thế.

Trầm Mộc Sênh vẫn đang hôn mê, đoàn xe một lần nữa tiến vào một thành thị khác.

Trong thành thị không khí rất nặng nề, khác với căn cứ Hắc Long kín người hết chỗ. Xe chạy trên đường lớn, chỉ có tang thi, không có bóng dáng một người sống.

"Xem ra thành phố này đã bị bỏ hoang." Lâm Câm ánh mắt cô đơn, nhẹ giọng dò hỏi "Đại tiểu thư, chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi hồi phục sao? Thành phố này tuy rằng nguy hiểm nhưng có thể thu thập không ít vật tư."

"Được." Mạc Tô thanh âm lạnh nhạt vang lên "Ở đây nghỉ ngơi hồi phục. Hai ngày sau hãy xuất phát."

Đoàn xe tiếp tục chạy về trước rồi đột nhiên dừng lại trước một khu biệt thự.

Ngoài khu biệt thự thực vật biến dị bò đầy, trong vòng bán kính mười mét xung quanh hoàn toàn sạch sẽ, không có bóng dáng một con tang thi nào.

Ninh Vũ Nhiên khẽ nhíu mày, các nàng tiến vào tử thành rồi sao? Biệt thự quen thuộc này rất giống chỗ ở của người kia được miêu tả trong tiểu thuyết.

"Làm sao vậy?" nhìn thấy bộ dáng của Ninh Vũ Nhiên, Mạc Tô hỏi.

"Nơi này..." lời Ninh Vũ Nhiên còn chưa nói ra khỏi miệng, liền thấy cổng biệt thự từ bên trong mở ra.

Một thiếu nữ mặc áo lam đi ra, đi theo bên người là một con hổ biến dị hình thể khổng lồ.

Mạc Tô ánh mắt hơi nheo lại.

Mái tóc thiếu nữ thả dài tới thắt lưng, sắc mặt bình thản, đôi mắt thoạt nhìn trong suốt sạch sẽ thật dễ khiến người ta sinh ra thiện cảm, nàng hơi nghiêng đầu, khóe môi mỉm cười nói: "Khách nhân đến rồi, không bằng ở lại chỗ này nghỉ tạm một đêm đi."

Thanh âm của cô mềm nhẹ, nhưng lời nói rõ ràng truyền đến tai mỗi người.

Bên trong xe mọi người hai mặt nhìn nhau, không ngờ một thiếu nữ nhìn nhu nhược ở tận thế sẽ đưa ra lời mời như vậy. Nhưng cho dù như vậy, trong lòng mọi người đều có cảnh giác. Bất luận như thế nào, một thiếu nữ xuất hiện trong thành thị đã bị vây hãm bởi tang thi, thực lực của nàng đều không thể khinh thường.

"Cô ấy tên Hoa Yên, dị năng đặc thù, có thể nhìn thấy quá khứ và tương lai của người khác, bên cạnh là bạn của cô ấy, hỏa hệ dị thú bậc bốn sơ cấp, rất mạnh." Ninh Vũ Nhiên đến gần bên tai Mạc Tô, tốc độ ngôn ngữ rất nhanh nói.

Biết quá khứ tương lai? Dị năng như vậy không khỏi có chút nghịch thiên.

"Nhưng A Tô yên tâm, cô ấy nhìn không thấy quá khứ và tương lai của chị, nếu không đã chẳng mời chúng ta vào làm khách." Ninh Vũ Nhiên bổ sung nói.

Mạc Tô xoa xoa khuôn mặt nàng hỏi: "Có thể nhìn thấu Vũ Nhiên không?"

[Đương nhiên không nhìn được! ] Hệ thống ở trong đầu Ninh Vũ Nhiên đắc ý nói [Có bản hệ thống ở đây, kí chủ ngu ngốc thật an toàn! ]

Ninh Vũ Nhiên:... Ngươi mới ngu!

[BHTT - Edit] [Beta - Hoàn] Nội Tâm Của Ta Cơ Hồ Bị Phá VỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ