mọi chuyện cũng êm đẹp lắm

200 51 7
                                    

Xin chào, là tôi, Valt Aoi đây.

Hiện tại thì tôi vẫn đang trên đường đến BC Sol, chỉ khác ở chỗ người dắt tôi đến đó là anh chàng Free thay vì là nhóc kia.

Nói thật, tôi đã rất khó xử vì lần gặp không ra trò gì này. Tôi đoán Free chắc không cảm thấy gì đâu, ý tôi là cảm xúc chứ không phải cái mũi đỏ do bị đấm kia.

"Tới rồi"

Free đang nói với tôi, tôi có hơi giật mình. Cái cổng còn lớn hơn tôi nghĩ

"Whao..."

Hai chúng tôi đứng đấy hồi lâu, có thể anh ta dừng lại chút cho tôi ngắm xung quanh

"Vào đi"

"Vâng."

Tôi đặt bước đầu tiên của mình vào BC Sol.

Từ nãy giờ gió thổi mãi thôi, lá thì thản nhiên lướt qua mặt của hai chúng tôi.

"Valt, sau giờ em mới đến??"

Từ xa tôi đã thấy bóng dáng chị, người bạn thơ ấu của tôi- Kristina Kuroda. Do tôi nghĩ hay chị ấy thật sự đã đẹp hơn hồi đó nhỉ? Nhìn chị giống một thiếu nữ vậy. Đột nhiên rất nhiều kí ức ùa về với tôi

"Chào chị-"

Tôi chưa kịp nói hết đã phải xém té, chị  Kris chạy đến ôm chầm lấy tôi. Cái ôm thật chặt đến mức khó thở, dù sao cũng đã nhiều năm không gặp, cho chị ấy thoải mái chút đi

"Em ổn hơn lúc trước rồi đó, đầy đặn hơn này"

"Còn chị thì cao hẳn lên, đẹp nữa"

"Cảm ơn em"

Lúc này tay Kris mới chịu buông.

"Free? Mũi em sao thế?" chị ấy ngoắt qua nhìn cậu ta

"..." "Em vào trước đây" Free đảo mắt một vòng mới trả lời rồi lại lẳng lặng đi vào BC Sol

"Được rồi, hai người định tái ngộ tới chừng nào đây. Em giữ hình tượng chút đi Kris" một người khác tách hai chúng tôi ra

"Ối! xin lỗi Trad, em quên mất"

"Xin chào Valt Aoi, tôi là Trad Vasquez. Rất vui được gặp cậu"

"À, em cũng thế, rất vui được gặp anh"

Chúng tôi bắt tay nhau.
Xong rồi anh ta lùi lại, trở về dáng vẻ nghiên chỉnh ban đầu

Còn chị Kris thì phủi chiếc váy của mình cho nó thẳng tấp, không một nếp nhăn. Chị còn chỉnh lại tóc và cổ tay áo.  Rồi chị nhìn tôi, nở một nụ cười hiền hòa và đưa tay mình ra trước

"Chào em, chị tên Kristina Kuroda, là chủ BC Sol. Thật vui khi được gặp lại em"

Có thể tôi gặp ảo giác chăng? Khung cảnh lần này chả khác gì lúc nhỏ, chị vẫn dành nụ cười đó cho tôi. Thật hoài niệm

"Em...cũng rất vui.."

Tôi bắt tay chị ấy. Cảm giác thật khó tả. Thật tốt khi tôi còn sống để gặp lại chị Kris.

"Chị dẫn em đi tham quan nhé?"

"Vâng, em rất muốn tham quan ước mơ của chị"

Tôi có thể thấy Kris đang ngẩn người. Chị lại cười lần nữa với tôi

⤛Ánh Sáng Của Bóng Tối⤜[beyblade][allValt][Fanfiction]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ