34. ĐỨA CON BỊ RUỒNG BỎ

733 100 0
                                    

Khánh Vân thức dậy theo đồng hồ sinh học, vừa động một chút, người bên cạnh đã ngọ nguậy tỏ ý bất mãn.

Chị mỉm cười, xoay qua hôn vào trán em một cái chào buổi sáng rồi nhỏ nhẹ dỗ dành :

- Công chúa, thức dậy đi.

- Aaa chị đi làm đi, em không đi, em ở nhà. Em rất đau.....- Kim Duyên bực bội nói rồi rúc vào chăn, ôm chặt eo chị. Quả nhiên việc ân ái đem lại cho một số người sinh lực tràn trề, cũng có một số người bị làm cho nhũn nhèo như bánh bao thiu. Kim Duyên cọ cọ hai chân, vẫn có chút cảm giác đau rát.

- Đưa tôi xem. - Khánh Vân tốc chăn ra, cả cơ thể trắng trẽo đầy vết tích của chị để lại. Để nhớ xem, tối qua sau khi kết thúc lần thứ nhất, chị và Kim Duyên đã cùng nhau vào bếp ăn tối, nhưng chủ yếu là Kim Duyên chỉ ngồi trên đùi chị để chị chăm chút, chứ chả cần động tay chút nào.

Ăn xong, họ lại triền miên không dứt ở trong bếp, xong đến khi vệ sinh cá nhân thì lại ân ái luôn ở phòng tắm, cuối cùng là Kim Duyên lần nữa bị vùi thây trên giường, bộ dạng vô cùng khó coi, hai chân không tài nào khép lại được.

- Xem gì mà xem, hôm qua xem chưa đủ ? Hic..... - Em mếu máo khi chị đang mở rộng chân mình ra xem.

Nhìn thấy chỗ đó đã đỏ ao, chị dặn với lòng lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn, ôm lấy em ngồi dậy cho em dựa vào lòng mình, bàn tay mân mê tay em. 

- Thôi mà, hôm nay chủ nhật, không cần đến nhà hàng, trước đi sang nhà em, bác Huỳnh vừa nhắn chúng ta về đó ăn cơm, có cả ông nội.

Chị đọc lịch trình cho Kim Duyên nghe, đặt cằm ở bả vai em mà dựa, ngửi trên người em có mùi sữa tắm, mùi cơ thể em, và cả mùi cơ thể chị đang trộn lẫn lộn, Khánh Vân tham lam hôn hít không ngừng.
- Chiều thì ghé nhà tôi, ba mẹ tôi gọi hai đứa về bàn chuyện hôn lễ.

Kim Duyên nghe tới đây tròn mắt nhìn Khánh Vân, em cắn cắn móng tay :

- Hả, cưới thiệt hả ?

Khánh Vân xụ mặt. 

- Ê, nhẫn em cũng đã đeo, em tính chơi xong bỏ hả ? - Chị ngắt gò má em, cho dù bây giờ em muốn bỏ chạy cũng đã muộn.

- Gì, là ai chơi ai ?

- Thôi thức đi, tôi bế nha. - Khánh Vân cẩn thận bế em trên tay, đi vào phòng tắm, cảm thấy phục vụ cô công chúa này cũng là một loại hưởng thụ.

- Khánh Vân tốt nhất. Moa moa moa...

Bị em hôn, nước miếng dính đầy mặt ươn ướt, Khánh Vân nhăn nhó :

- Dơ quá.

- Sao tối qua không thấy chị chê dơ, nước ở miệng thì chị chê dơ, còn nước ở.....ưʍ.....chị để em nói.....

Khánh Vân bịt miệng em lại.

- Em không có liêm sỉ. - Sau đó đặt lên bồn tắm, sao cô gái này da mặt có thể dày tới như vậy ?
...

- Bác.....dì Kim...con mới tới. - Khánh Vân cầm theo giỏ trái cây tới nhà em, gặp người lớn đã vội cúi gập đầu chào hỏi.

- Oa, đói aaaa....- Kim Duyên tay câu vào tay chị, ngáp một cái rồi vỗ bụng phành phạch.

- Ông nội chờ hai đứa từ sáng. - ông Huỳnh vui vẻ khi thấy con gái mình đang hạnh phúc với lựa chọn của nó.

Dì Kim giúp Khánh Vân đem trái cây vào trong, cuối cùng cái nhà này cũng có ngày bình yên rồi.

- Con chào ông. - Khánh Vân vẫn còn chút e dè với lão gia, ông ta năm nay hơn 70 nhưng khí chất thật bất phàm, trên người luôn toả ra thứ sát khí khiến người ta sợ hãi.

- Chào...chào ông nội. - Kim Duyên nặn ra một nụ cười, đây hình như là lần đầu em và ông đối mặt với nhau nhưng không gây gỗ.

Lão gia nhìn hai đứa nhỏ rồi quay vào trong. 

CRUSH, CHỊ ĐỂ Ý ĐẾN TÔI ĐI (COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ