Choi Soobin và Yoo Hyunki cùng nhau vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ.
Trong lúc đó, Yeonjun đến phòng y tế để tìm Soobin nhưng đến nơi thì phát hiện cậu không còn ở đấy nữa.
"Chắc bé con đã về lớp rồi"
Choi Yeonjun cho hai tay vào túi quần đi dọc hành lang hóng mát. Hắn bỗng dừng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc.
"Soobin ?"
Soobin nghe thấy tiếng gọi liền quay lại. Choi Yeonjun nhanh chân bước tới gần phía cậu. Hắn nhìn cậu rồi lại quay sang nhìn người bên cạnh với nửa con mắt.
"Choi Yeonjun ? Sao cậu lại ở đây ?"
"Anh quan tâm làm gì ? Tôi đến tìm người của tôi"
"Ờm...vậy cậu đi tìm đi. Tôi và Soobin đang cần chuyển đống sách vở này tới phòng thư viện"
"Khỏi, tìm thấy rồi"
"Ở đâu cơ ?" - Huynki ngơ ngác nhìn quanh.
Yeonjun không trả lời, hắn cầm nửa chồng sách từ tay cậu để hết lên đống sách mà anh đang bê.
"Người đây" - Choi Yeonjun nắm lấy tay Soobin định kéo đi.
"Ơ...tôi đang bê giúp anh ấy mà"
"Đang bệnh mà không đi nghỉ ngơi đi còn đi bê sách giúp người khác. Anh ta có phải không tự bê được đâu"
"Nhưng nó khá nặng, tôi giúp anh Hyunki một chút có sao đâu"
"Còn gọi hẳn tên ra cơ đấy, thân nhau đến thế rồi à ?" - "Không có sao chăng gì hết. Đi về lớp"
Hắn nói dứt câu xong liền kéo cậu đi.
"Cậu làm gì vậy, bỏ ra" - Soobin cố gắng gỡ tay hắn ra nhưng hắn càng siết cổ tay cậu hơn.
"A!!! Đau tôi...."
Choi Yeonjun vẫn mặc kệ mà siết tay cậu lôi đi.
"Đm thằng kia, bố đã bảo đau rồi mà !!!" - Choi Soobin hết chịu đựng nổi liền văng tục lớn tiếng chửi Yeonjun.
Choi Yeonjun dừng lại nới lỏng tay Soobin ra. Cậu nắm lấy cổ tay nhỏ của mình xoa xoa vết ửng đỏ đáng thương.
"Nãy cậu vừa nói gì ?"
Soobin nuốt nước bọt. Chết rồi, phải làm sao bây giờ ? Nãy chỉ là do cậu không kìm nén được cảm xúc thôi mà, cũng đâu có cố tình chửi hắn.
"T-tôi...xin...xin lỗi...Yeonjun..." - Cậu cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng hắn.
Tưởng rằng Choi Yeonjun sẽ nổi cơn thịnh nộ lên oánh cậu rồi chứ ? Ấy thế mà hắn lại đưa tay lên nhéo nhéo cái má trắng mềm của cậu.
"Lần sau đừng có mà văng tục bừa bãi đấy" - Yeonjun cười nhẹ nhưng ánh mắt nhìn cậu thì chứa những 'ngọn lửa' đang bùng cháy. Có vẻ hắn đang cố gắng kiềm chế sự nóng nảy của mình để không nói những lời khó nghe cũng như làm đau bé con.
Hắn nâng bàn tay Soobin lên đặt vào lòng bàn tay mình, xoa nhẹ vết hằn đỏ trên cổ tay cậu.
"Còn đau không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
| Yeonbin | POSSESSION
Fanfiction"Tôi đã nói rồi. Choi Yeonjun tôi một khi đã muốn thứ gì thì nhất định phải có bằng được." ..... warning: có yếu tố 18+, văng tục, ko ưa mời click back ạ Truyện được lấy ý tưởng từ nhiều nguồn tin khác nhau nên mk cũng chẳng nhớ rõ nữa :)) Truyện c...