Chương 4

576 86 5
                                    

Châu Kha Vũ dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía ngôi nhà ở cuối thôn, mắt thấy bóng đen đầy lông lá càng ngày càng rõ ràng, anh thả nhẹ cước bộ, chậm rãi đáp xuống đón đầu con quái thú.

Ma sói gầm ghè nhìn lưỡi kiếm sắc bén trong tay anh, đôi mắt vàng cam gian xảo loé lên toan tính và dè chừng. Ngôi nhà phía sau Châu Kha Vũ chính là ngôi nhà có đứa bé đang khóc trong đêm, những đứa trẻ sơ sinh đối mới Ma sói chính là sự hấp dẫn tuyệt hảo, nó không thể nào bỏ qua món khai vị non mềm này được.

Đương nhiên Châu Kha Vũ biết ý định của nó, anh không cho Ma Sói cơ hội trực tiếp tấn công trước. Lưỡi kếm vung lên bổ thẳng xuống đầu nó, tiếng kim loại ma sát với móng vuốt sắc nhọn, nó há cái miệng đỏ lòm như chậu máu định cắn chết Châu Kha Vũ nhưng anh đã nhanh chóng né được.

Một người một thú lại tiếp tục lao vào nhau, lưỡi kiếm sáng loáng vung lên trong đêm, móng vuốt sắc nhọn bổ xuống ngang dọc. Càng đánh càng hăng, con mắt hình thoi mờ dần đi vì dã tính, nó đã hoàn toàn đánh mất chút lí trí còn sót lại của loài người. Trong mắt ma sói hiện tại chỉ tồn tại sự giết chóc và máu tanh. Nó khao khát được xé tan xác nhân loại phía đối diện.

Đột nhiên Ma Sói bổ nhào về phía Châu Kha Vũ rồi lao nhanh về phía căn nhà, móng vuốt sắc nhọn chuẩn bị phá tan chiếc cửa gỗ lỏng lẻo thì bị một thanh kiếm sáng loáng bức cho lui lại.

Ma sói đột nhiên quay đầu đổi mục tiêu về phía nhà khác, Châu Kha Vũ không nghĩ nhiều lập tức đuổi theo. Một người một ma sói đánh đến đất đá mịt mù, đã có mấy lần anh suýt giết được nhưng thứ đồ chơi này lại nhanh như cắt trốn thoát. Lợi dụng lợi thế cơ thể len lỏi trong các con hẻm rồi đột ngột xồ ra đánh lén, để lại trên người Châu Kha Vũ cơ man là vết thương.

Nhưng đương nhiên Châu Kha Vũ không phải đèn cạn dầu, thanh kiếm trên tay đã nhuốm không biết bao nhiêu máu của thứ sinh vật tàn ác ẩn khuất trong rừng sâu.

Nó cuối cùng cũng thấm mệt, di chuyển chậm lại không ít. Anh biết thời cơ của mình đã đến rồi. Bằng một động tác nhanh lẹ và vô cùng nguy hiểm, Châu Kha Vũ né khỏi cái mồm há to như chậu máu, một kiếm chém đứt đầu của ma sói.

Nhưng có làm sao thì Châu Kha Vũ cũng không ngờ được, rằng khi anh còn mải chiến đấu với thứ súc sinh lông lá ở bên này thì một bóng đen khổng lồ khác đã lặng lẽ tiếp cận ngôi nhà.

Cửa gỗ lỏng lẻo bị một cú tát thô bạo đánh tan, con ma sói khổng lồ chậm rãi bước vào trong nhà. Nơi có đứa trẻ sơ sinh đang khóc từng tiếng nấc nhỏ nghèn nghẹn. Nó dễ dàng xé tan xác người chồng đáng thương, móng vuốt sắc nhọn vung lên kết liễu luôn người vợ yếu ớt. Đến khi Lâm Đào chỉ còn lại hơi thở thoi thóp đang cố gắng níu lấy chân nó thì Lưu Vũ tới.

Cuối cùng khi Châu Kha Vũ chạy tới nơi thì ngôi nhà nhỏ ấm áp của hai vợ chồng Lâm Đào chỉ còn lại một mớ phế tích cùng xác của hai vợ chồng.

- Lưu Vũ....

- còn một con nữa....

- gì cơ ?!?!

- Số lượng ma sói trong làng đã tăng lên. Con sói đầu đàn đó đã ra tay rồi. Nó đã cắn dân làng, biến họ thành ma sói.

Luật RừngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ