Móng vuốt sắc nhọn xuyên thủng lồng ngực, thô bạo moi ra một trái tim ấm nóng vẫn còn nhịp đập. Gã ma sói thản nhiên nhìn con mồi đang giãy dụa một cách yếu ớt rồi dừng hằn, vẻ điên cuồng trong mắt càng đậm.
Thì ra, đây chính là cảm giác giết người. Những đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi, tiếng nấc nghẹn ngào nhỏ giọng cầu xin, cả những bước chân hấp tấp của đồng loại, chúng bỏ mặc lại người thân để tìm đường sống.
Ôi gã yêu chết cái cảm giác này, nếu như không được quản trò lựa chọn thì còn lâu gã mới nhận ra ẩn sâu trong con người gã lại là bản tính khát máu đến nhường này.
- lần đầu giết người cảm giác thế nào?
Con sói còn lại không tham gia vào cuộc đi săn, nó ở bên cạnh quan sát đồng bọn tàn sát, giống như một vị thính giả đang thưởng thức một màn biểu diễn thấm đầy máu tươi và sự tàn ác. Nó nghe gã đồng bọn cười khà khà.
- không nghĩ tới, hoá ra cảm giác lại sung sướng như vậy ?
- ồ, nhà ngươi có vẻ như khác với tên ma sói còn lại nhỉ ?
Ma sói cười nhạt, song cũng không có vẻ gì là quá thích thú. So với vẻ điên cuồng của gã này thì tên ma sói còn lại phản ứng thú vị hơn nhiều. Nó chán nản mệt mỏi đến độ không khí xung quanh cũng thay đổi theo, một con ma sói lười biếng đúng nghĩa. Hắn vậy mà lại muốn có một kẻ như vậy đồng hành hơn là tên đồng bọn điên cuồng này.
Thêm nữa, đêm nay Lưu Vũ không xuất hiện. Có thể có một số chuyện thú vị đã xảy ra.
Ma sói nhìn lên ánh trăng đỏ tươi trên cao, không biết đang nghĩ đến điều gì. Gã đồng bọn vẫn đang điên cuồng tìm kiếm con mồi, đôi mắt long lên sòng sọc nhìn láo liên.
- đâu rồi?
Mặc kệ tên đồng bọn khát máu, nó cũng lười muốn quản việc gã muốn xé xác ai. đột nhiên không khí xung quanh thay đổi, mùi máu tanh nồng vẫn còn trong không khí nhưng ma sói lại lờ mờ cảm thấy không đúng, nó là đứa khôn ngoan nhất trong một đám quái vật chỉ biết cắn xé, và nó rất nhạy cảm đối với nguy hiểm xung quanh.
- này-
Còn chưa kịp nhắc nhở gã đồng bọn về điều bất thường thì trên đỉnh đầu gã ma sói đã xuất hiện bóng người, mang theo sát khí kinh hoàng mà chém xuống một kiếm.
- chết tiệt!
Rầm!
Cây cột nhà bằng gỗ lao đến đập thẳng vào thanh kiếm đang đâm xuống, thành công khiến cho nó bị chệch hướng.
Gã ma sói tru lên, vội vàng né tránh qua một bên thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong gang tấc. Nó nheo mắt nhìn chòng chọc vào người vừa mới xuất hiện, thanh kiếm màu bạc sáng lấp lánh dưới trăng, người nọ khoác lên mình một bộ áo bào rộng rãi che kín đi gương mặt. Thanh kiếm kia đúng là của thợ săn Lưu Vũ, nhưng người tới lại không phải Lưu Vũ.
- cẩn thận.
Ma sói gầm gừ nhắc nhở đồng bọn, trực giác nhanh nhạy cho nó biết là người trước mặt khó đối phó chẳng kém Lưu Vũ là bao. Trên người tên này mang theo hơi thở của sự thần bí và cổ xưa, như một loại rượu mạnh được chưng cất lâu ngày, giống như độc dược.

BẠN ĐANG ĐỌC
Luật Rừng
Fanfictionmột ngôi làng cổ huyền bí nằm ẩn sâu trong rừng. Nơi mà đời đời lưu truyền những truyền thuyết về tộc người sói, những những sinh vật khát máu tắm mình dưới ánh trăng tròn.... Về cuộc săn đuổi không có điểm dừng giữa người và sói