Kết thúc bia đỡ đạn 31

168 14 0
                                    




Mọi người ai cũng không ngờ tới Lý Càn Tín như vậy mà lại không chịu nổi một chiêu, tất cả đều sợ ngây người. Tống Nhan thấy một màn như vậy, trong lòng hoảng hốt theo bản năng ngồi xuống đỡ Lý Càn Tín: "Trong địa bàn của Long cốc, gia tộc Lý gia lại đứng nhìn có kẻ giết người hay sao?"

Nói như vậy làm cho mọi người đều nhìn về phía Lý Duyên Tỷ với ánh mắt bất thiện, Tống Nhan mới nói xong Lý Duyên Tỷ đã nhếch khóe miệng. Một khắc khi Lý Càn Tín ngã xuống, trường kiếm trong tay anh đã bay ra, lao thẳng đến Lý Càn Tín với tốc độ cực nhanh. Nhi tử của Lý Càn Tín thấy như vậy liền theo bản năng phi thân lên chắn trước trường kiếm.

Đến Lý Càn Tín vừa rồi còn đỡ không nổi một chiêu của Lý Duyên Tỷ thì làm sao lão mà có thể chống đỡ được, trường kiếm đâm xuyên qua cơ thể lão, Nguyên anh vừa từ trong cơ thể bay ra còn chưa kịp chạy đi đã bị trường kiếm đâm xuyên qua một tiếng cũng không kịp kêu đã biến mất.

Tống Nhan thấy cảnh như vậy hét tê tâm liệt phế.

Lúc trước Lý Càn Tín động thủ đánh Lý Duyên Tỷ thì đã đành, nhưng lúc này trước mặt nhiều người như vậy mà Lý Duyên Tỷ lại giết một người, tình hình đã náo loạn như vậy, thấy việc tốt đã không xong, người trẻ tuổi sắc mặt không tốt ném một thẻ bài bay đến chỗ Lý Càn Tín, chắn trước người hắn, thấy như vậy Lý Duyên Tỷ cười lạnh một tiếng: "Không đi sao? Vậy thì cùng ở lại đi."

Trường kiếm kia đụng vào tấm thẻ bài 'Keng' một cái làm cho tấm thẻ bài vỡ nát, người thanh niên thấy tình cảnh như vậy liền lấy ra một cái tháp nhỏ mầu vàng, một tay chụp Lý Càn Tín ném vào trong đó, một lần nữa thay hắn cản lại thanh kiếm kia. Lúc này còn chưa kịp mở miệng người của Lý gia đã nghe được Lý Duyên Tỷ nói, thấy anh ra tay trước lại thấy người trẻ tuổi ra tay bảo vệ Lý Càn Tín, chỗ nào nhịn được nữa, nhao nhao lôi ra pháp bảo của mình.

Lý Duyên Tỷ lúc đầu muốn tìm Lý Càn Tín tính sổ, nhưng lúc này những người khác đã muốn động thủ trước, anh cũng không ngồi im để bị đánh. Những người này không phải là anh chưa từng giết. Anh phẩy tay trường kiếm bay lên giữa không trung, một kiếm biến thành hai, hai kiếm biến thành bốn, cho đến khi biến ra hai thanh kiếm. Hai tay hắn hợp lại, mười hai thanh kiếm bắt đầu thay đổi thành một kiếm trận lớn, hướng vào toàn bộ người Lý gia.

Người trẻ tuổi thấy một màn như vậy, sắc mặt đại biến, nghiêm nghị hét lên một tiếng: "Đi."

Hắn thuận tay đưa bọn người Lý Càn Tín vào trong tháp, những người còn lại nghe được khẩu lệnh của hắn có chút phản ứng nhanh chóng trốn ra khỏi trận kiếm pháp. Nhưng cũng có vài người không thể trốn, Tống Nhan theo sau người thanh niên trẻ, nhanh chóng chạy ra bên ngoài kiếm trận, trong chớp mắt mấy người đã không thấy bóng dáng, trường kiếm mang theo sát khí bắt đầu lao đi ở trong trận pháp.

Rõ ràng chỉ có mười hai thanh trường kiếm, do có tốc độ cực nhanh, hơn nữa mang theo kiếm khí làm cho người khác cảm thấy có ngàn vạn thanh kiếm trong trận pháp dệt lên một vòng kiếm khổng lồ.

"Hừ!" Lý Duyên Tỷ hừ lạnh một tiếng, máu văng ra khắp nơi, mười hai thanh kiếm dừng lại, không một tiếng động một thanh kiếm trở về trên tay Lý Duyên Tỷ, anh cầm chặt kiếm: "Chạy thoát?"

[HOÀN EDIT-Q5 END] BIA ĐỠ ĐẠN PHẢN CÔNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ