Chương 96
Một khi Triều đình vận chuyển thì hiệu suất vẫn rất cao. Đặc biệt là Cố Hoài Chi đã giải quyết vấn đề hậu cần, phúc lợi cấp cho bá tánh làm đường tuyệt đối là trong nghề lương tâm, đầy đủ điều động quần chúng tính tích cực, tiến độ làm đường của huyện An Thuận tiến triển cực nhanh, hoàn toàn không có tình huống kéo dài công việc.
Trừ cái này ra, người miền núi Ô Nhật Lệ phái tới làm đường cũng thực có khả năng, bọn họ chủ yếu phụ trách tu đường đi thông từ trên núi xuống chân núi. Ô Nhật Lệ sợ Cố Hoài Chi nương làm đường làm người chạy tới trong trại điều nghiên địa hình, cân nhắc tận diệt bọn họ, con đường này từ đầu tới đuôi đều không cho người dưới chân núi lại đây hỗ trợ. Cho dù như thế thì tiến độ làm đường của người miền núi cũng là nhanh nhất.
Cố Hoài Chi xa xa nhìn thoáng qua liền minh bạch hai bên khác biệt. Thấy tình cảnh người miền núi lót đường, Cố Hoài Chi minh bạch những người khác nói người miền núi chưa khai hoá thật không phải đang mắng bọn họ. Hiện tại trên núi còn đang thực thi chế độ nô lệ, nô lệ là tài sản riêng của chủ nhân, Ô Nhật Lệ hiển nhiên không có lương tâm như Cố Hoài Chi, hạ tử mệnh lệnh cho các nô lệ, cần thiết ở trong vòng nửa tháng phô đường xong, nếu không sẽ lấy mạng bọn họ.
Nếu không phải Cố Hoài Chi bao cơm có không ít nước luộc, phỏng chừng đám nô lệ này sẽ mệt chết vài cái.
Người miền núi cũng có trí tuệ của người miền núi, chờ Cố Hoài Chi dựa theo phía trước ước định tốt, đổi tiền công thành muối giao cho Ô Nhật Lệ, Ô Nhật Lệ cùng hai vị trưởng lão cùng lại đây nhìn về phía Cố Hoài Chi rốt cuộc không có che giấu địch ý.
Ô Nhật Lệ nhìn nhìn muối tinh tuyết trắng, sắc mặt càng hòa hoãn, sảng khoái mà đối với Cố Hoài Chi đạo: "Ngươi là người thành thật, so với đám quan lúc trước đáng tin cậy hơn nhiều. Nếu về sau còn có loại hợp tác này, cứ việc tới tìm ta!"
Các trưởng lão phía sau đều sắp không giữ được biểu tình trên mặt. Phải biết rằng, nhiều năm như vậy, bọn họ trước nay chưa từng mua được muối tiện nghi như vậy. Người dưới chân núi đều giảo hoạt, thường xuyên hố bọn họ, giá muối cao thái quá. Thế nhưng bọn họ còn không thể không mua. Ai bảo cho bọn họ không có muối đâu? Nếu không bị người dưới chân núi hố nhiều lần như vậy ai còn sẽ không dài trí nhớ chủ động tìm hố nhảy? Minh đoạt lại đánh không lại, trong núi không chỉ thiếu muối, còn thiếu thiết, riêng đua vũ khí, trang bị bọn họ đã thua. Cho nên chẳng sợ trong lòng Ô Nhật Lệ lại khó chịu, cũng phải bóp mũi cùng người dưới chân núi giảo hoạt lui tới.
Bất quá cái Quận Thủ mới tới này lại cho hắn kinh hỉ rất lớn. Tuy rằng hắn cảm thấy vị Quận Thủ này có điểm ngốc, nhưng được chỗ tốt chính là người miền núi, Ô Nhật Lệ cảm thấy vị Quận Thủ này tốt nhất còn có thể càng ngốc một chút. Quận Thủ ngốc như thế, về sau có hợp tác xác thật có thể suy xét nhiều hơn, trong trại rất nghèo, tóm được cơ hội có thể kéo lông đê từ Quận Thủ.
Cố Hoài Chi đương nhiên sẽ không bỏ qua việc cùng Ô Nhật Lệ tiếp tục lui tới.
Tại không khí hòa hợp này, Ô Nhật Lệ lại thập phần hào phóng mà tỏ vẻ, "Người dưới chân núi các ngươi làm việc quá chậm, dù sao đường trong núi ta đã làm người tu xong, không bằng phái những người này lại đây giúp ngươi? Yêu cầu cũng không cao, dựa theo tiêu chuẩn của người dưới chân núi là được. Ngươi yên tâm, thuộc hạ của ta đều là nhi lang làm việc nhanh nhẹn, nhất định làm tốt hơn người dưới chân núi các ngươi!"
![](https://img.wattpad.com/cover/290815284-288-k493063.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Thế gia tử
General FictionTác giả: Thanh Ô Số chương: 131 chương+1PN Ngu Xuyên Cố thị, trâm anh thế tộc truyền thừa ngàn năm, Có thể nói Cố thị làm bằng sắt, hoàng gia nước chảy. Cố Hoài Chi xuyên thành đích trưởng tôn của Cố thị, tất nhiên phải ưu tú hơn những người khác vạ...