Chương 43

110 6 0
                                    

Ngày mai về nước, hôm nay Lâm Tử Tích tắm rửa một cái tẩy sạch mùi thuốc lá toàn thân, thay quần áo xong, đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm lên, quyết định ra ngoài lượn một vòng, thưởng thức phong cảnh địa phương một chút.

Nước L giáp ranh với nước ta, diện tích lãnh thổ không lớn nhưng tình hình chính trị lại hơi phức tạp.

Bởi vì suy cho cùng thì đặc sản của quốc gia này... hoặc có thể nói là trụ cột sản nghiệp của quốc gia này, ngoại trừ ngọc thạch thì chính là ma túy.

Trong lòng Lâm Tử Tích vẫn có chút phiền muộn, không muốn mang theo trợ lý luôn tía lia nói nhiều bên cạnh, cơ mà đi dạo một mình ở đây ắt phải thận trọng hơn.

Hắn chỉ đến hai điểm du lịch được đề cử cao nhất trên tờ hướng dẫn du lịch rồi định quay về khách sạn luôn, nhưng cuối cùng lại bị chú tài xế taxi dùng tiếng Anh sứt sẹo giới thiệu đến khu mua sắm trang sức ngọc thạch lớn nhất.

Người khác thì không nói, dù sao cũng phải mua chút quà du (tạ) lịch (tội) cho chị Trần, Tiểu Trương và tổng giám đốc Từ nhỉ...

Lâm Tử Tích ôm tâm tư như vậy đi dạo một vòng ở chợ trang sức, mua cho ba người họ mỗi người một cái bông tai bằng ngọc giá trên dưới một trăm ngàn, sau đó mua cho Cố Trạch Thành một chiếc nhẫn trị giá một triệu ba trăm năm mươi ngàn.

Thực ra Lâm Tử Tích chẳng hiểu tí gì về ngọc cả, hắn cũng không có mắt giám định và thưởng thức trang sức, hắn chỉ là cảm thấy bảo vật mắc nhất, sang nhất, xa hoa nhất của cửa hàng này rất hợp với ba hắn, sau đó ma xui quỷ khiến mở miệng hỏi giá, trả giá, trả tiền.

*Nói nhỏ cho mấy thím biết là cái nhẫn mà Lâm Tử Tích mua gần bằng giá chiếc Cayenne của ba Cố hôm trước em nó trộm đó.

Hắn quẹt thẻ xong rồi cất giấy chứng nhận nhẫn vào giỏ, bỏ hộp nhẫn vào túi áo khoác bên hông, sau đó chợt nhớ đến cái khuyên tai mà ba hắn đã tốn 2 triệu thắng được, cho hắn rồi lấy lại, không khỏi cảm thán rằng tình yêu sẽ làm giảm chỉ số thông minh người ta, phá của cũng có thể tổ truyền như Thủy nghịch.

Vừa rồi Lâm Tử Tích chỉ tập trung chú ý mua nhẫn, đến lúc sắp rời khỏi chợ trang sức, hắn mới phát hiện chẳng biết từ khi nào mà bên cạnh mình đã tụ tập một vòng người.

Nam có nữ có, tổng cộng tám người, đều đang nhìn hắn chằm chằm.

Lâm Tử Tích hoảng hốt trong lòng, ý thức được mình đã để lộ tài sản, e rằng sắp gặp hoạ.

Lấy mức độ hỗn loạn của nước L, chỉ sợ khu mua sắm trang sức này nước sâu khó dò, nếu có người thấy tiền nổi máu tham muốn cướp đồ của hắn thì cũng là chuyện nhỏ, không chừng còn có thể bắt trói hắn đi theo con đường tống tiền quen thuộc.

Nguy hiểm hay không mốt nói sau, tưởng tượng đến viễn cảnh mấy cái tít linh tinh như "Diễn viên đang hot gặp bất hạnh ở nước ngoài, đầu sỏ gây tội lại là..." sắp spam khắp Weibo và vòng bạn bè, ngay cả Cố Trạch Thành cũng có thể nhìn thấy, Lâm Tử Tích cảm giác mình sắp sửa nghẹt thở rồi.

[REUP] Chỉ Phụ Vi HuynhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ