Đèn dầu vừa được thắp sáng, Taehyung đã ngay lập tức đứng kế bên bàn ăn, trên tay em cầm ly nước, vờ như bản thân vừa thức dậy vì quá khát.
"Ưm, xin lỗi chị, em khát nước quá nên mới ra đây. Lỡ tay làm rớt cái chén, làm chị tỉnh giấc rồi.."
"Không sao, chị cứ nghĩ em gặp chuyện nên lo lắng quá. Mặt em trông có vẻ không ôn lắm. Có phải bị sốt không?" Rosal toan định đi tới sờ trán em, nhưng Jeon Jungkook ở bên dưới cứ ôm chân em rồi nghịch ra ba cái trò nhố nhăng. Taehyung bắt đầu sốt sắng: "Em không sao, chỉ là cảm thấy hơi nóng, khí hậu ở đây có vẻ gần xích đạo hay gì nên...Chị cứ ngủ tiếp đi, em sẽ vào ngay."
"Được. Vậy em ngủ sớm đi." Dứt câu, cô xoay người bỏ vào trong. Lúc này thì em mới có thể thở phào nhẹ nhõm, đúng là trêu ma dọa quỷ lúc nửa đêm cũng không đáng sợ bằng vụng trộm trong chính căn nhà của mình.
"À mà, thủ lĩnh ngài ấy đã về chưa?" Rosal bỗng thò đầu ra hỏi em.
"A..dạ?"
Ngài ta ở ngay bên dưới đây thây. Chúa ơi, lần này sẽ là lần cuối con nói dối.
"Em không thấy ngài ấy đâu cả."
Thực sự lần này cô ấy đã đi vào trong rồi. Taehyung ngó nghiêng một hồi, đặt cốc nước xuống bàn rồi lủi xuống ngồi bên cạnh hắn.
"Haha, ngài say thật rồi sao, thủ lĩnh?" Em lại đặt hai tay lên má của hắn và lắc lắc mấy cái. Taehyung mỉm cười trước mặt hắn, giống như mặt trăng của riêng hắn không bằng.
Nếu khi say hắn có thể bộc lộ cảm xúc trong lòng mình, thực chất hắn cũng muốn say bí tỉ cả ngày để lấy lí do đó rồi quẩn quanh bên em.
Rồi hắn gật gật đầu, đưa tay lên nắm chặt lấy hai bàn tay của em. "Vante chưa từng yêu ta, nhưng ta lại say đắm em ấy hàng thế kỷ. Còn em, sao em lại có tình cảm với ta chứ?"
"Được rồi thôi nào.."
"Shh, cho ta xin một chút thời gian," Hắn càu nhàu nói. "Em rất giống Vante, Taehyung ạ. Nhưng em không phải Vante, ta biết điều này, nhưng ta thực không dám đối mặt. Vante luôn hiện hữu trong ta và ngay khi nhìn em, ta còn chẳng có đủ lý trí để phân biệt nữa."
"Ta để ý em bởi em trông thật giống người ấy. Nhưng bởi em là Taehyung, vậy...ta có thể yêu em không?" Giống như một lời tỏ tình nhưng văn vẻ hơn theo phong cách của một thủ lĩnh. Giống như bông hoa và kẻ đi hái. Taehyung là bông hoa đẹp rạng rỡ, hắn là kẻ phù du đi ngang một thảo nguyên lớn. Sẽ chẳng có ai đi hỏi ý kiến một bông hoa rằng: tao có thể ngắt mày chứ?
Nhưng tất nhiên là bông hoa có thể trả lời họ trong những câu hỏi khác: liệu mày có sống tốt nếu ở cùng với tao không? Phải, nó sẽ đáp lại bằng việc nở ra mươi mười bông hoa nữa nếu kẻ đi hái chịu chăm sóc cho nó thật tốt.
Nhưng hắn không phải kẻ tầm thường yêu thích những điều lãng mạn đã từ lâu, em cũng chẳng phải bông hoa dại tuyệt đẹp mà bất kỳ kẻ phù du nào cũng có thể hái được. Cả hai còn chẳng đến từ cùng một nơi nhưng tệ hơn nữa, thần tình yêu mang họ tới với nhau như thể cả hai thuộc về đối phương.
BẠN ĐANG ĐỌC
KookV | Lạc vào thế giới người sói
FanfictionPt.1: Thật giả lẫn lộn. Kim Taehyung, học sinh trung học 16 tuổi với một gia đình đang trên đà tan vỡ. Trong ngày sinh nhật thứ 16 của mình, những trớ trêu đột ngột tìm tới em. Lạc vào một thế giới mới cùng với nền phát triển văn minh, hiện đại của...