Ngày JungHoseok em nhập ngũ, Kim SeokJin anh tuy miệng nói rằng bản thân đang rất bận, nhưng cuối cùng anh vẫn có mặt tại đó, cùng mọi người đưa em vào môi trường mới mẽ khác.
Trước ánh mắt ngạcq nhiên của sáu đôi đồng tử tròn xoe, Kim SeokJin vô cùng điển trai trong bộ quân phục đã bước đến, dưới sự chứng kiến cùng nỗi mong chờ từ em, Kim SeokJin tiến đến chúc mừng em ngày nhập ngũ.
"Anh đến trễ"
Em nhỏ với mái đầu ba phân, gò má cao lên vì mỉm cười, trách yêu anh lớn.
"Chà, em biết anh rất bận với trách nhiệm trở giảng rồi đó"
Vẫn là mấy câu bông đùa mang hơi hướng người cao tuổi của anh. Còn chẳng quên chỉ vào danh hiệu bản thân đã đạt được sau vài tuần trải qua huấn luyên.
"Bỏ lại tân binh ở đội, chạy đến đây chỉ để chúc mừng nhóc con nhập ngũ thôi đấy"
SeokJin khẽ đưa tay đến xoa xoa đầu em, cảm giác chẳng giống anh gì cả. Lúc bản thân đi thì hào hứng lắm, vui vẻ lắm. Sao giờ đây chỉ đưa em nhỏ của mình vào doanh trại, anh lại thấy bồi hồi đủ kiểu thế này.
"Anh trách em à?"
"Không có..."
"Chỉ là anh muốn kể ra thôi"
"Để xem em có thương anh không?"
Jung Hoseok khẽ cười, vì tưởng câu hỏi đó của anh chỉ là câu bông đùa như thường lệ, em nhỏ quyết định không đáp, thời gian ngắn ngủi này Hoseok em chỉ muốn dành cả cho việc lưu giữ kỷ niệm giữa bảy thành viên với nhau thôi.
Dịu dàng nắm tay anh đến bên cạnh mọi người, cả bảy cùng nhau chụm đầu, mĩm cười thật tươi.
Chỉ một năm sáu tháng thôi, rồi mọi người sẽ trở về với nhau mà.
___Ngày SeokJin anh xuất ngũ, Jung Hoseok em đã rất hồi hợp, muốn được gặp anh đến mức nhắn tin loạn xạ trong nhóm chat. Để được nghỉ phép là điều chẳng dễ dàng trong môi trường quân đội đó, nên em nhỏ rất trân quý từng giây từng phút được gặp lại anh.
Cả bảy người hội ngộ vào ngày SeokJin anh xuất ngũ. Nhậu nhẹt cả buỗi chiều thì cũng đến lúc ai nấy trở về với công việc của mình. Hôn chào tạm biệt Hoseok nhỏ bé của mình như một thói quen, rồi lần lượt ra xe về doanh trại.
"Hoseok... em có thương anh không?"
"Vẫn là câu hỏi đó anh nhỉ?"
"Và nó chưa được em trả lời.."
Kim SeokJin say khước, tựa đầu vào hõm cổ em dụi dụi. Hai mắt chuyển sang đỏ, rồi lại ương ướt, như sắp ngập ngụa trong dòng nước mặt chát đến nơi.
"Em không phải không muốn trả lời anh, nhưng mà thời điểm thích hợp của em vẫn chưa đến"
"Thế thì phải đến bao giờ?"
"Hay... em không thương anh như bọn họ?"
"Nói bậy bạ gì đó"
Kim SeokJin biết bản thân đã say, càng không dám nghĩ nhiều vì chắc rằng thể nào anh cũng sẽ làm bậy. Nhưng trong suốt quá trình anh nhập ngũ, những khi gặp khó khăn hay vất vả bởi nhiệm vụ.

BẠN ĐANG ĐỌC
hold me tight | allhope
FanfictionHoseok em không thích chia sẻ tình yêu của họ cho ai khác