[46]

223 35 2
                                    


phan thiên yết ngáp nhẹ một tiếng, tay đút túi quần tay bấm điện thoại bước đi với phong thái chậm rãi, mở cái rèm màu kem ở sâu trong góc phòng, tiếng bíp bíp phát ra khi phan thiên yết ấn từng số một lên bàn phím, dấu vân tay xác nhận xong cũng là lúc cánh cửa sau tấm rèm được mở ra.

ấn một nút công tắc bên tường đèn điện dần được mở lên soi sáng dãy cầu thang xoắn tròn, phan thiên yết đeo lên tai nghe gắn với bộ đàm bên hông, cất điện thoại lại vào túi áo vẫn chậm chạp đi xuống từng bậc cầu thang.

"a.. mệt quá đi."

"mấy giờ rồi nhỉ?"

"chắc cũng gần mười giờ rồi.."

cộp, cộp, cộp.

từng tiếng bước chân chậm rãi khiến cuộc trò chuyện của mọi người bị gián đoạn, cửa sắt phía đối diện lại vang lên những tiếng gõ như đang gõ mật mã, ngay lập tức một người đã đứng dậy đi tới gần cửa.

"ai?"

"mã scp, số 0001."

thiếu niên nghe xong lập tức ấn nút mở cửa, có hơi cả khinh chào đón.

"lão đại!"

"sếp!"

"sao anh đến đây giờ này thế?"

"không phải gần đây có con nhỏ nói làm sếp mà không để tâm đến công việc thì rất thất đức không phải sao." phan thiên yết châm một điếu thuốc đưa lên miệng, "phía bên hùng nhượng phát thế nào rồi?"

"ông hùng đã gửi tới kho a một nửa lượng vũ khí, sáng sớm hôm qua người của ta cũng đã đến giao dịch, vì lão đại đang ở đây nên tổ chức quyết định sẽ cải tạo vũ khí tại cơ sở này." thiếu niên đưa cho phan thiên yết máy tính bảng, bên trong là hình ảnh về quá trình giao dịch và hàng hoá bên trong.

"một nửa?"

"vâng, vì đột nhiên xuất hiện dịch bệnh, cảnh sát cũng bắt đầu nghiêm ngặt hơn về anh ninh vì sợ tuồn thuốc cấm ra bên ngoài, ông hùng nói một nửa số còn lại sẽ được giao dịch vào sáng ngày mai." thiếu niên nhìn qua đồng hồ đeo tay đang hiển thị mười giờ hơn: "5-6 tiếng nữa hàng sẽ về trụ sở thưa anh."

phan thiên yết khẽ trầm tư, điếu thuốc trong miệng được rút ra, làn khói thuốc mờ ảo phả ra trong không khí, ánh mắt không nhịn được mà nhìn xuống điện thoại bên trong túi áo khoác, người con gái anh yêu liệu có giật mình tỉnh giấc giữa đêm nếu không có anh bên cạnh hay không..

"lão đại?"

"tôi biết rồi, nói sơ qua về vụ này trong quá trình tôi đi xem vũ khí đi."

"vâng."

...

phan thiên yết nhẹ nhàng mở cửa khách sạn, đi vào rồi cũng không mở đèn lên, chỉ nương theo đèn flash của điện thoại mà đi vào phòng ngủ.

cao cự giải đi cả một ngày nên đã mệt mỏi mà ngủ từ sớm nên khi phan thiên yết bước vào cũng vẫn không bị đánh thức.

cởi bỏ áo khoác ngoài, đèn ngủ ở đầu giường được bậy lên, đồng hồ đeo tay được đặt nhẹ xuống bàn, phan thiên yết nhẹ nhàng ngồi xuống giường làm nó lún xuống một mảng, tay anh đưa lên ôm lấy một bên mặt nhỏ nhắn.

cgty | doctor's mindNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ