phan thiên yết không biết bản thân đã níu mày bao nhiêu lần khi điện thoại truyền đến những tiếng tút tút rồi cuối cùng lại tắt ngúm."sao vậy ? có chuyện gì gấp à ?" phác sư tử là quản lý, việc của hắn là phải đặt cảm xúc của phan thiên yết lên hàng đầu, chỉ cần một cái níu mày của anh thôi cũng phải khiến hắn nóng ruột suốt cả buổi.
"bảo đạo diễn tác phong nhanh một chút, hôm nay tan làm sớm" phan thiên yết bực bội ném điện thoại ra ghế sofa, bản mặt gắt gỏng lại có chút giận dỗi khiến thợ trang điểm cũng sợ sệt mà mãi mới dám đụng vào mặt anh.
phác sư tử cũng không dám làm trái ý anh mà nhanh chóng chạy ra thông báo với mọi người tâm trạng phan thiên yết đang không tốt, mong đừng ai chọc giận hay động vào anh, vì ai mà biết được khi nó bùng nổ sẽ khủng khiếp như thế nào.
nhìn phan thiên yết nét mặt lạnh băng bắt đầu nhập vai, phác sư tử suy nghĩ một chút, cảm thấy từ lúc xuất viện tâm trạng phan thiên yết ngày càng trở nên bất thường, vừa lúc sáng còn hớn ha hớn hở, đến lúc nghỉ trưa về lại có phần hơi nghiêm túc, đến chiều tối thì bùm, như một ngòi nổ chỉ đợi người đến châm.
nghĩ một hồi phác sư tử lập tức ôm miệng, có lẽ nào... c-chả lẽ.. phan thiên yết bị đụng đầu nên bây giờ trở thành tâm thần phân liệt ?! má ơi !
phan thiên yết ở bên này vừa hoàn thành xong một cảnh quay, ánh mắt nhìn vẻ phô trương của phác sư tử bày ra liền khinh bỉ một tiếng.
lúc đầu anh có hơi giận cao cự giải vì không nghe máy, nhưng cũng hít sâu bỏ qua vì nghĩ cô đang làm việc, nhưng đến tận chiều tối cũng không có một cuộc gọi lại, anh gọi đến cũng không nghe, dần dần giận lại thành lo lắng, phan thiên yết thật muốn nhìn thấy cô ngay lúc này.
làm việc cũng không cần phải bán mạng đến như vậy, nếu được phan thiên yết đã nhét cô vào nhà nhốt đi rồi.
oOo
"cao cự giải... không phải lỗi của của mày"
kim xử nữ nắm nhẹ lấy cánh tay của cao cự giải khẽ lắc thăm dò biểu hiện của cô.
"đúng vậy tiền bối.. bệnh tình của bệnh nhân tái phát là điều không ai lường trước được nên.. cũng không phải lỗi của bác sĩ.." hà bạch dương cũng thủ thỉ khi nhận được cái nháy mắt của kim xử nữ.
"vậy sao ?" cao cự giải cười chua chát, quay sang nhìn hai con người đang liên tục gật đầu kia, "là bác sĩ mà để bệnh nhân ngất trước mặt gần hai tiếng đồng hồ mà không phát hiện ra, là lỗi của bệnh nhân sao ?"
kim xử nữ cùng hạ bạch dương khẽ cúi mặt, nhất thời cứng họng không biết phải nói gì, bàn tay kim xử nữ cũng từ từ hạ xuống.
"gọi y tá trưởng, bác sĩ lý đến ngay lập tức, cả hai người nữa, mau chuẩn bị đi, ba mươi phút nữa lập tức tiến hành phẫu thuật cấy ghép tim mạch" cao cự giải dõng dạc ra lệnh, mái tóc ngắn được cô cột lên cao, bàn chân thì thoăn thoắt thoáng cái đã biết mất qua hành lang.