"Tôi không phải XHĐ" Engfa cau mày lại nhìn Charlotte kinh ngạc.
"Nhưng cô đã lấy người trong XHĐ, cô thật cố chấp"
"Tôi bị lấy là ép buộc nên cô đừng nghĩ sẽ lôi tôi vào cuộc, tôi không làm chuyện xấu"
"Vậy sao lúc nãy cô lại đánh nhau? Đó là chuyện xấu"
"Tôi chỉ giúp đỡ thôi, nếu để cô đánh chết họ thì rắc rối lắm" Engfa lấp liếm.
"Chứ không phải cô không muốn thấy tôi bị gì à?" Charlotte trả lời tỉnh nghịch.
"Ý cô là sao?"
"Sao là sao tự suy nghĩ đi, cô thông minh lắm mà" Charlotte nở một nụ cười thiên thần với Engfa làm Engfa choáng ngợp trong vài giây. Không kiềm chế bản thân được nữa, bất giác Engfa trườn lên người Charlotte, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi quyến rũ đó, không gian như tĩnh lặng hoà quyện vào phút giây ngọt ngào say đắm đó. Cả hai đều không muốn dừng lại, nụ hôn càng lúc càng sâu càng mãnh liệt, môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi, nụ hôn dường như bất tận.
Những ngón tay lướt trên cơ thể ngọc ngà của Charlotte như những nhạc công chuyên nghiệp gãy từng phím đàn dịu dàng nhẹ nhàng. Không dừng lại ở đó, chúng càng tiến dần tiến dần xuống phía dưới như ý muốn của chủ nhân chúng.
....
*Reng reng~**Reng reng~~*
Giật mình bởi tiếng chuông điện thoại, cả hai ngượng ngùng đỏ mặt buông nhau ra. Charlotte thì lập tức nghe điện thoại.
"Alo!"
"Tiểu thư đến giờ ăn chiều rồi, em xuống nhà hàng lấy bàn và gọi món nhé" giọng Malai háo hức.
"Ừ, ta biết rồi" cô dập máy quay lại nhìn Engfa vẫn còn đang đỏ mặt vì ngượng, cô nén cười trước khuôn mặt đáng yêu ấy "Malai báo đến giờ ăn rồi, Uhm....cô chuẩn bị đi"
"Nhanh quá vậy" Engfa chòm qua nhìn giờ trên đồng hồ đặt trên bàn, không ngờ cô và Charlotte đấu khẩu ác liệt như vậy, hơn một tiếng rồi chứ chẳng chơi.
"Uhm, đi thôi"
Toan đứng dậy, bước đến tủ quần áo nhưng vì cái tính hậu đậu vốn có sẵn trong máu nên *Cốp* Cái chân trúng ngay cái chân giường.
"Ah~~...Hux Hux đau quá àh~" Charlotte ngồi bẹp xuống đất, môi chu chu~~ra, má phúng lên, nhăn nhó ôm cái chân đau của mình.
(Ui chời ơi.... Cô ấy là XHĐ hả trời, chắc tôi chết mất, sao có XHĐ dễ thương vậy nè>.<)
Chị hai nhà ta chính thức chết đi sống lại tập hai, nhưng chợt nhận ra cái mặt cute đó nhăn nhó vì đau cô cũng thấy xót, chạy đến đỡ cái chân xoa xoa cho bớt đau "Sao hậu đậu quá vậy, đi mà không chịu nhìn kĩ gì hết"
Bất ngờ trước hành động ấy Charlotte chỉ biết nhìn âu yếm theo từng cử chỉ dịu dàng của Engfa, mỉm cười hạnh phúc.
"Đau mà còn cười" Engfa nhìn cô khó hiểu.
"Kệ người ta, mà nếu người khác nhìn thấy cảnh tôi như vậy chắc chết quá" Charlotte che miệng lại cười, hành động thật đáng yêu trong mắt Engfa.