Việt Anh, Thanh Bình | Romance | Non-AU | Oan gia ngõ hẹp
-----
1.
"Lại thua!"
Thanh Bình bực bội gào lên, cả thân người khuỵu xuống cỏ vì không còn tí sức lực nào, nỗi thất vọng trong lòng chất cao như núi. Trận đấu đã kết thúc theo cái cách không thể nào tức tưởi hơn cho U19 Viettel của nó: vươn lên dẫn trước 1-0 ngay từ hiệp 1, giữ vững tỉ số đó cho đến gần cuối hiệp 2 thì hàng thủ lơ là, bị U19 Hà Nội ghi liền 2 bàn và lật ngược thế cờ một cách chóng vánh.
Chúng nó đã có một thế trận tốt, bắt bài được đối thủ, phối hợp chặt chẽ, thực thi hiệu quả đấu pháp mà huấn luyện viên đề ra... và chiến thắng vốn dĩ đã nằm trong tầm tay. Nhưng rõ ràng, bóng đá là môn thể thao nghiệt ngã, và ngày hôm nay, dưới cái nắng chói chang ở Quy Nhơn, Thanh Bình đã nếm trải đầy đủ dư vị đắng ngắt của nó.
Cố gắng cả trận đấu để làm gì cơ chứ? Thanh Bình mệt mỏi nằm dài ra cỏ, ngẫm nghĩ. Cuối cùng vẫn chỉ là kẻ thua cuộc mà thôi.
Xung quanh nó, các đồng đội cũng không thể đứng vững nổi, nỗi thất thần còn hiện nguyên trên gương mặt. Trái ngược với khung cảnh ảm đạm đó, là niềm hân hoan của các cầu thủ bên phía U19 Hà Nội - những người mà, sau chiến thắng ngày hôm nay, đã chính thức điền tên mình vào trận chung kết của giải đấu. Họ ôm nhau, họ bắt tay chúc mừng, họ vui sướng nhảy múa hát ca - tất cả như thể đang muốn tô đậm thêm vào nỗi buồn của Thanh Bình vậy.
Thanh Bình đưa mắt tìm trong đám đông ấy con người đã băng cắt đánh đầu gỡ hòa cho U19 Hà Nội, cũng như trực tiếp mở ra thế phản công dẫn đến cuộc lội ngược dòng ngày hôm nay.
Trung vệ.
Số 20.
Bùi. Hoàng. Việt. Anh.
Cao kều và nổi bật lên giữa một rừng người lố nhố, đang toe toét cười khoe má lúm, có vẻ vô cùng hạnh phúc trong vòng tay của đồng đội, chẳng hề quan tâm đến nỗi buồn của những kẻ thua trận như Thanh Bình.
Mà anh ta chơi cũng có quá hay đâu nhỉ? Thanh Bình cay đắng nghĩ thêm. Cả trận được vài đường chuyền xuyên tuyến gọi là sáng nước, còn lại thì xoay sở chậm vô cùng, để sổng thằng Danh Trung và anh Tiến Anh tận mấy lần, nếu không phải do đồng đội nó bỏ lỡ những cơ hội ngon ăn, nếu không nhờ hàng phòng ngự của Hà Nội bọc lót cho nhau tốt...