Ngày thứ ba của năm mới.
Cố Trạch vẫn còn ở phòng chăm sóc đặc biệt ICU, đang trong trạng thái hôn mê sâu rất nguy hiểm.
Tên tài xế thì ở phòng bệnh cách vách.
Đó là một góc chết, nên không lưu lại một chút chứng cứ phạm tội gì, Mộ Từ thành nhân chứng duy nhất, sau khi tỉnh lại ở bệnh viện, đã bị nhà họ Cố đưa vào cục cảnh sát.
Vẫn như cũ là gian phòng thẩm vấn như lần trước.
Mộ Từ ngồi ở ghế trên phát ngốc.
Nàng tỉnh lại nhìn thấy người đầu tiên chính là Yên Hình.
"Cô Mộ, chuyện này rất quan trọng, mong cô phối hợp điều tra, cô hãy nói hết chân tướng cho chúng tôi biết."
Mộ Từ vẫn là câu kia: "Tôi ngất đi rồi, cái gì cũng không biết."
"Ai!" Cảnh sát không kiên nhẫn.
Yên Hình vỗ vỗ vai đồng sự: "Đi lấy ly nước ấm."
Cảnh sát thẩm vấn đứng lên, dùng quân lễ tiêu chuẩn chào, sau đó đi ra khỏi phòng thẩm vấn, đến WC hút thuốc.Khoảng cách theo quy định khi thẩm vấn, đơn độc thẩm vấn là không phù hợp với quy định, Yên Hình đương nhiên biết.
Anh ấy nói đồng sự rời đi, là có ý riêng.
"Tiểu Từ." Yên Hình lấy một tấm chăn, đi qua, đắp lên chân của Mộ Từ.
Anh ấy miễn cưỡng nửa ngồi xổm như vậy trước mặt Mộ Từ, lặp lại lời nói ngày đó ở bệnh viện: "Em với đứa nhỏ trong bụng em đều có thể tin tưởng anh."
Mộ Từ làm như nghe không hiểu bộ, vô tội mà cười: "Một sĩ quan ba sao hai vạch, người đứng đầu tổng cục cảnh sát, đã từng trải qua tình cảm như của dân sao?"
Nàng hơi hơi cúi người, ngọn tóc đảo qua mặt của Yên Hình, hơi ngứa.
"Hay là, anh thích tôi à?"
Nhìn vào đôi mắt trong sáng, thế tục cũng chỉ là thuần túy đều hiện rõ trong mắt của cô.
Yên Hình ngẩn ra vài giây, bật cười: "Anh muốn chính miệng em nói ra, Tiểu Từ, bao che tội phạm, đó cũng là có trách nhiệm của pháp luật, người kia không đáng để em tự hủy diệt cuộc đời của mình.""Ai vậy? Là người nào thế? Cảnh sát nói chuyện đều uy hϊếp như thế sao?" Mộ Từ dựa người vào lưng ghế phía sau, thần sắc lãnh đạm: "Còn có, tôi họ Mộ, hãy gọi tôi là Mộ Từ."
"Tiểu Từ... Được rồi, Mộ Từ, anh cũng nói thật với em, anh ta không ngừng đắc tội với người nhà họ Cố, em bảo vệ không nổi..."
"Cảnh sát Yên." cấp dưới đột nhiên gõ cửa tiến vào, biểu tình khẩn trương: "Có người muốn gặp cô Mộ!"
Mộ Từ tưởng là luật sư mà công ty bên kia mời tới, bàn tay đang nắm chặt liền thả lỏng, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh.
Nhưng mà, người tới gặp nàng, là đứng đầu quân khu thanh danh hiển hách của nhà họ Cố, đến cả Yên Hình cũng không ngăn được, Cố Chính.
Từ một bộ đội dần dần thành một lão thủ trưởng, khí phách cường đại, uy nghiêm túc mục, làm người ta sợ hãi.Một chồng tư liệu ảnh chụp thật dày quăng vào người Mộ Từ.
"Từ sơ trung đã bắt đầu trốn học hút thuốc, đánh nhau ẩu đả, năm mười sáu tuổi bắt đầu đi hộp đêm bán rượu, bán rẻ thân thể, bị bao dưỡng, làʍ ŧìиɦ nhân của người khác, chưa kết hôn đã có thai... Bất luận là thứ gì trong những thứ này bị truyền thông đưa ra ánh sáng đều đủ để hủy diệt thanh danh hiện tại của cô, cho dù là giả cũng có thể biến thành thật sự, cô Mộ, cô hẳn là rất rõ ràng, nếu thanh danh của nữ minh tinh bị hỏng rồi, đời này cũng cứ như vậy, không còn người chú ý tới cô, sống chết của cô cũng bình thường giống như một con kiến chết trên mặt đất."
"Chỉ cần cô chỉ ra và xác nhận đó là Thẩm Như Quy, cô sẽ được bình an, thị phi tốt xấu, chính mình tự cân nhắc, muốn rực rỡ dưới ánh đèn, hay là ở trong lao ngục, cho cô thời gian hai ngày thời gian, suy xét cho kỹ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Mê muội
FanfictionTác giả: A Tư Thất Lâm Thể loại: 18+, 1Vs1, Cao H, Cường thủ hào đoạt, Điên cuồng - độc chiếm - biến thái, H văn - Thịt văn, Hắc bang, HE, Ngôn tình, Ngược, Sắc, Showbiz, Hiện đại, Nam cường, Ngọt, Sủng, Tâm lý, Thâm tình, Tổng chương: 74 Tình trạng...