Đưa mắt nhìn theo Triệu Vô Cực đi xa, Oscar lúc này mới đỡ Đường Tam đi đến bên Đới Mộc Bạch, nhìn Tiểu Vũ đang được Ninh Vinh Vinh ôm trong lòng nói, "Triệu lão sư làm sao vậy? Hắn phát tiết lên mấy người tân sinh này? Xong rồi còn xin lỗi? Hôm nay có phải hay không là thiên muốn sập xuống?" Oscar tiếc hận mà nhìn bầu trời.
Đới Mộc Bạch nhìn hắn, "Có giỏi thì nói to thêm chút nữa, để cho Triệu lão sư nghe được a!"
Lúc này, Chu Trúc Thanh đi đến Oscar, đưa ra 1 Kim Hồn tệ trước mặt hắn, lạnh nhạt phun ra hai chữ, "Lạp xưởng."
Oscar mặt ngốc, nhìn mỹ nữ trước mặt mình, lại nhìn xuống đồng Kim Hồn tệ, thành thật niệm chú biến ra căn đại lạp xưởng. Nhìn gương mặt mỹ nữ nhợt nhạt nên hắn nghĩ là nàng cần lạp xưởng khôi phục.
Hắn cũng không ngờ có một ngày xuất hiện một mỹ nữ muốn hắn lạp xưởng a! Hôm nay hắn có thể không ngủ mà ngồi cười cả đêm! Nhưng mà mỹ nữ đưa tận 1 đồng Kim Hồn tệ là muốn mua bao nhiêu căn lạp xưởng a?
Ở Đại lục này, 1 Kim Hồn tệ tương đương 10 Bạc Hồn tệ, cũng tương đương 100 Đồng Hồn tệ. Hắn bán một căn lạp xưởng là 5 Đồng Hồn tệ, mỹ nữ đây là muốn tận 20 căn?
Tiếp nhận lạp xưởng từ Oscar, Chu Trúc Thanh liền đưa tới cho Phong Lăng. "Ngươi bị thương."
Phong Lăng cũng ngốc, nhất thời không phản ứng lại nàng.
"Ta thấy ngươi lúc nãy cũng không ngại ăn lạp xưởng này. Nếu ngươi không ăn, vậy thôi." Chu Trúc Thanh nói, vừa định đưa tay về.
"Không không, không phải ta ngại. Là ta nhất thời chưa kịp phản ứng mà thôi. Cám ơn ngươi quan tâm a." Phong Lăng thụ sủng nhược kinh, vội nắm lấy bàn tay Chu Trúc Thanh, không để nàng lấy lại.
"Aa... Ngươi xem, Chu Trúc Thanh nàng hảo ôn nhu săn sóc a." Phong Lăng kích động cảm thán với Tiểu Bạch.
Lúc nãy ngạnh kháng "Trọng lực" của Triệu Vô Cực đã khiến cho cơ thể Phong Lăng bị thương, hộc ra một búng máu nhưng bị cường ép nuốt xuống, không có phun ra ngoài. Có lẽ Chu Trúc Thanh với khứu giác nhanh nhạy của mình đã nhận ra mùi máu trên người Phong Lăng.
Chu Trúc Thanh liếc nhìn tay người nọ nắm lấy bàn tay mình, nhưng không có vứt ra, nhàn nhạt nói, "Không có gì. Ngươi đã giúp ta trị thương."
Đới Mộc Bạch đứng bên cạnh nhìn một màn này, càng nhìn càng khó chịu. Đặc biệt là cái bàn tay của Phong Lăng vẫn còn nắm lấy tay Chu Trúc Thanh, không khỏi mở miệng, "Phong Lăng, ngươi mau ăn vào để hồi phục đi."
Phong Lăng thành thật nhận lấy lạp xưởng, cho vào miệng, cảm thán, "Tay nàng cũng hảo mềm a, xúc cảm thật tốt."
"Ký chủ, ngươi cũng thật cuồng Chu Trúc Thanh a." Tiểu Bạch phun tào.
Đới Mộc Bạch lúc này lên tiếng, "Oscar, ngươi mang Đường Tam về phòng, 2 người các ngươi ở chung với nhau."
Rồi nhìn sang Ninh Vinh Vinh vẫn còn ôm Tiểu Vũ "Ngươi mang Tiểu Vũ về phòng nghỉ ngơi, 2 người các ngươi dùng chung một phòng luôn đi. Các ngươi theo ta, ta dẫn các ngươi đến ký túc xá nữ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Đấu La] (Tự viết) Đấu La Chi Lăng Thanh
Teen FictionMột bộ đồng nhân Đấu la đại lục, bởi vì truyện gốc có rất nhiều tình tiết cá nhân tác giả cảm thấy không hợp lý và thỏa mãn nên mới nảy ra ý định viết bộ này. Lần đầu hành văn nên mong mọi người sẽ nhẹ nhàng với tác giả. Vai chính sẽ có bàn tay vàng...