CHƯƠNG 17

375 29 0
                                    

Chương 17.

Lâm Y Khải không chạy trốn, bởi vì đó không phải là phong cách của y.

Y cố gắng ngồi ngay ngắn lại, đoạn dùng hết toàn lực xây lớp áo giáp kiên cố cho mình và nhìn Mã Quần Diệu chằm chằm: "Cho nên đây chính là tính chuyên nghiệp của anh đấy ư?"

Lâm Y Khải rất hiểu cách sử dụng câu hỏi, bởi vì đó là kiểu câu giàu tính công kích nhất: "Anh thì hiểu tôi được bao nhiêu chứ? Ngoại trừ tôi là đồng nghiệp mà anh ghét nhất, ngoại trừ lần anh vô tình thấy cha tôi tát tôi một cái, còn thực ra anh hoàn toàn chẳng biết gì khác. Anh thật sự hiểu gia đình tôi như trong tưởng tượng của mình ư? Anh làm nghiên cứu lâu như vậy, chẳng lẽ chưa có ai nói cho anh hay tự phụ là kẻ thù của học thuật sao?"

"Tôi tự phụ ư?"

Mã Quần Diệu ngậm điếu thuốc cười cười: "Lâm Y Khải, tôi vẫn giữ câu nói kia, Prove me wrong." (*Hãy chứng minh tôi sai)

Nói xong, hắn giơ tay lên ra hiệu cho phục vụ lấy menu rượu đến, lạnh nhạt nói: "Hãy để tôi đoán tình huống gia đình cậu, một câu một ly, nếu đoán sai tôi uống. Còn nếu tôi đoán đúng, cậu uống hay không là tùy cậu. Nhưng tôi chỉ có một yêu cầu, khoảng thời gian tiếp theo chúng ta phải tuyệt đối thành thật với nhau, cậu có dám không?"

"Đổi rượu thành Rémy Martin, 12 shots."

*Được thành lập vào năm 1724, Rémy Martin là hãng sản xuất rượu hàng đầu, tiên phong trong việc trồng nho và chưng cất thành các loại rượu nguyên chất eaux-de-vie quý giá. Cho đến ngày nay, Rémy Martin thể hiện sự kế thừa truyền thống chưng cất của mình trong việc tuân thủ chặt chẽ các phương pháp cổ điển.

Lâm Y Khải lạnh lùng nói với nhân viên phục vụ, kế đó quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Mã Quần Diệu: "Chỉ cần anh nói đúng thì mỗi một câu tôi đều sẽ uống."

12 shots rượu nho nhỏ được xếp thành hai hàng đặt giữa hai người họ, tựa như Sở hà Hán giới* lúc giao chiến.

*Là một điển tích, kể về con sông phân chia ranh giới của hai nước Sở Hán, có thể đọc thêm ở.

....

Đương nhiên Mã Quần Diệu biết điều kiện mình đưa ra thoạt nghe không công bằng với bản thân mình. Đoán lòng không phải là đánh bạc, đánh bạc có thua có thắng, phó thác cho trời. Còn đoán lòng thì khác, nó phải xem người đối diện có muốn để cho bạn thắng hay không, tương đương với việc chắp tay nhường mấu chốt quyết định thắng bại.

Nhưng thực sự hắn không lo mình sẽ thua, mà là khá lo cho Lâm Y Khải.

Bởi vì đây là trò chơi thuộc về người giảo hoạt, còn kẻ ngốc không biết nói dối sẽ bị thương.

Đôi ngươi màu nhạt của Mã Quần Diệu khe khẽ lóe lên ánh sáng phức tạp dưới ánh đèn lờ mờ, nhưng hắn bắt đầu ngay lập tức: "Lâm Y Khải, Alpha nữ mà cậu gọi là dì kia, bà ấy là mẹ kế của cậu đúng không? Gia đình của cha cậu và bà ấy là rổ rá cạp lại."

"Chậc, đừng căng thẳng, câu này không cần uống đâu, vì chuyện này không cần phải đoán nữa. Nhưng câu tiếp theo phải uống rượu đấy..."

TÌNH YÊU KỲ LẠ ĐÃ XUẤT HIỆN RỒI - BKPPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ