Vào đầu mùa xuân, trời trong nắng ấm. Tửu lâu của Hàn Lâm phủ nhị công tử Phác Tử Hiên thuận lợi khai trương, trên dưới trong phủ người người chúc mừng không dứt, Hàn Lâm đại nhân Phác Thì Trữ cùng thê tử Trịnh Hoa Băng, con dâu thứ hai Nhuế Khiết Dĩnh cùng nhau bắt chuyện với tân khách, vô cùng bận rộn.Nói đến Phác Thì Trữ, mọi người không thể không nói đến nữ nhi của hắn. Ngoài trưởng tử Phác Vũ Hiên, tướng mạo xuất chúng, làm quan bố chính ở Lưỡng Quảng, từ sớm đã được Đương kim hoàng thượng chọn làm rể hiền; thứ tử Tử Hiên, biết cách đối nhân xử thế, được hoàng đế quý mến; tiểu nữ nhi Thái Anh, thiên sinh lệ chất (vẻ đẹp trời sinh) cầm kì thi họa không gì không thông, vương tôn công tử đến cửa cầu thân đếm không xuể. Kì thực nàng vốn tên thật là "Lung Hiên", "Thái Anh" là cái tên nàng lấy sau này. Quý phủ ngoại trừ phu thê Phác Thì Trữ thì cũng không có thêm một ai biết được nguyên nhân vì sao nàng đổi tên. Các huynh tẩu cũng đã từng hỏi nàng rốt cuộc là nguyên do gì, nhưng Phác Thái Anh lại chỉ mỉm cười không nói, tiếp đó quay trở về phòng ngồi yên lặng, đóng cửa trầm tư. Có thể nói nàng có tính cách cổ quái nhưng nàng thực sự không muốn nhắc tới lí do mình đổi tên vì đó là một đoạn kí ức đau đớn, trong trí nhớ có một việc khiến nàng cho tới bây giờ đều không muốn nhớ, chỉ tiếc là người gây ra việc đó cũng đã qua đời.
Phác Thái Anh rất thích sự yên tĩnh, nàng cũng bằng lòng với cuộc sống cô đơn của mình. Hậu viện Hàn Lâm phủ có một "Giản thảo viên", bên trong trồng rất nhiều cây cỏ quý, lúc này muôn hoa đua nở, càng lộ vẻ thoát tục. Nhã cảnh như vậy thế nhưng lại lấy tên là "Giản thảo viên" (vườn trồng hoa cỏ mộc mạc, giản dị, các loại cây cùng tầm thường, không có gì đặc sắc) không phải là đáng tiếc sao? Cũng không phải. Vì cái mà người ta gọi là "Nguyệt viên tắc dục khuyết, thủy mãn tắc tương dật" (trăng tròn rồi lại khuyết, nước đầy rồi lại vơi, ý chỉ việc đời lúc chìm lúc nổi), trong vườn cây và hoa đã đều là loại trân quý nhất, nếu lại thêm một cái tên hay nữa thì e rằng sẽ phát sinh sự chẳng lành "Nguyệt viên thủy mãn" vậy nên mới lấy cái tên nghe tưởng chừng thấp kém này. Phác Thái Anh một thân y phục đơn giản, một mình đi vào trong vườn thưởng thức phong cảnh. Không biết là do cảnh sắc như tranh bội phần mê người của hoa viên hay là do ca ca khai trương tửu điếm thuận lợi mà nội tâm có phần vui vẻ, nàng lúc này trên mặt xuất hiện một nụ cười hiếm thấy. Nàng lớn lên đã mỹ mạo hơn người, cười rộ lên lại càng thêm phần xinh đẹp, hơn nữa còn đang mặc trên người bạch y trang nhã mà đạm bạc, đẹp tới xuất trần, ánh mắt vừa sâu vừa trong. Lúc này người và hoa đối diện như tôn lên vẻ đẹp của nhau, một câu "Khuynh quốc khuynh thành" e là vẫn chưa diễn tả đủ. Một mình yên lặng trong chốc lát đã thấy nha hoàn Thủy nhi từ ngoài chạy vào gọi
"Tiểu thư."
Thái Anh dừng cước bộ, để nha hoàn tiến đến gần mình thi lễ rồi nói:
"Tiểu thư đã biết nhị công tử không đặt tên tửu điếm là 'Mặc Hinh' mà lại lấy tên là 'Thính Nguyệt' chưa?"
Thái Anh có chút ngạc nhiên, tinh tế cân nhắc thế nhưng lại nghĩ không ra "Thính Nguyệt" là có dụng ý gì:
"Đã là "Nguyệt" thì phải "Quan" (xem) sao lại là "Thính"?"
Thủy nhi gật đầu, nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
Thu Thủy Trường Thiên Loạn Hồng Nhan [Cover] [Lichaeng]
Short StoryTác giả: Nhất Dạ Khinh Chu Thể loại: Bách hợp tiểu thuyết, cổ trang cung đình, giang hồ tranh đấu, nữ phẫn nam trang, 1x1, HE. Nhân vật: Phác Thái Anh - Lạp Lệ Sa Nguồn: https://dtruyen.com/thu-thuy-truong-thien-loan-hong-nhan/ Văn án: Thân là lá n...