Chương 13. Công chúa cứu thê

347 32 1
                                    


Đang lúc Lạp Lệ Sa vì Phác Thái Anh mà truyền nội lực, tiến hành trị thương, từ ngoài vọng vào thanh âm ai đó...

"Công tử!"

Nha hoàn vội ra mở cửa phòng, vừa thấy, chính là Khải Nhứ!

Trịnh Hoa Băng trong lòng vui mừng, tiến lên nắm tay nàng, nói:

"Khải Nhứ, như thế nào lại là ngươi?"

Khải Nhứ hướng nàng hành lễ, đáp:

"Ta thấy mưa to không ngớt, công tử vẫn chưa về, sợ xảy ra chuyện, liền một mình tìm đến Hộ Quốc Tự hỏi thăm..."

Khải Nhứ nói chưa hết lời, chợt thấy Lạp Lệ Sa đang ở trên giường vì Thái Anh vận công, không khỏi ngẩn ra:

"Công tử, ngươi đây là làm cái gì?"

Lạp Lệ không còn chút tinh lực dư thừa nào để nói, Trịnh Hoa Băng thay hắn đáp:

"Anh nhi ban sáng bị độc xà cắn, vừa mới... lại chịu đả kích, cho nên hôn mê bất tỉnh. Mọi dược sư trong chùa đều thúc thủ vô sách, chúng ta không có biện pháp, đành phải nhờ công tử nhà ngươi vận công vì nàng điều tức."

Khải Nhứ lo lắng, lập tức tiến lên cẩn thận quan sát sắc mặt Phác Thái Anh, nhanh chóng ra tay phong trụ năm vị trí yếu huyệt của nàng, ngăn cản Lạp Lệ Sa tiếp tục vận công.

Trịnh Hoa Băng khẩn trương hỏi:

"Khải Nhứ, ngươi muốn làm gì?"

"Khải Nhứ muốn xem... mạch tượng của thiếu phu nhân."

Lạp Lệ Sa lúc này thu nội công, mở to mắt nhìn nàng, thản nhiên nói:

"Ngươi đã đến rồi?"

"Đúng vậy, công tử."

"Rất đúng lúc, ngươi mau giúp nàng chẩn mạch. Ta vừa mới điều tức cho nàng, tổng cảm giác yết hầu nàng tựa hồ có chân khí ngoại đạo tiềm phục, tựa hồ rất nguy hiểm đến tính mạng."

"Vâng."

Khải Nhứ đáp lời chủ tử một tiếng, lập tức đỡ Phác Thái Anh nằm xuống, lại kéo tay áo nàng lên, vì nàng bắt mạch.

Trịnh Hoa Băng lúc này chạy nhanh đến, kéo Lạp Lệ Sa sang một bên, thấp giọng:

"Lệ Sa, những gì ngươi vừa nói là thật?!"

Lạp Lệ Sa gật đầu, bình tĩnh đáp:

"Bất quá, người nhất định đừng hoảng hốt, trước mắt cỗ chân khí kia không hoàn toàn khuếch tán ra khắp cơ thể nàng, hơn nữa có Khải Nhứ ở đây, Anh nhi nhất định chuyển nguy thành an."

Trịnh Hoa Băng ngoài mặt gật đầu, trên thực tế trong tâm lại rối bời bời. Nhìn nữ nhi trên giường bất tỉnh nhân sự, trong lòng giống như còn có bảy - tám phần hoang mang, lo lắng, nữ nhi một khắc chưa tỉnh lại, nỗi sợ ấy liền một khắc cũng không thuyên giảm, tiêu tán.

Khải Nhứ xem mạch hồi lâu, lại nhẹ nhàng cởi bỏ y lĩnh (áo ngoài) của Phác Thái Anh, cẩn thận quan sát vùng cổ.

Lạp Lệ Sa thấy thế, hỏi:

"Nàng thế nào?"

"Công tử nói đúng, ở cổ họng của Phác... thiếu phu nhân có một cỗ ngoại đạo chân khí tiềm phục, nếu công tử không đề cập đến, Khải Nhứ thật đúng không dò ra điểm dị thường trong mạch tượng. Khải Nhứ vừa cẩn thận giúp thiếu phu nhân kiểm tra một chút, phát hiện trên cổ nàng có thương tích, người xem, mặt trên mơ hồ có thể thấy một tiểu điểm màu đỏ, đây là miệng vết thương, cũng là nơi ngoại đạo chân khí kia tập trung."

Thu Thủy Trường Thiên Loạn Hồng Nhan [Cover] [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ