Chương 20

165 23 0
                                    

"Reule la Vrence!"

Jane mở mạnh cánh cửa khiến nó phát ra tiếng cọt kẹt nhức tai, ánh mắt tỏa ra sát khí dày đặc, hàm răng nhanh chóng mọc nanh chuẩn bị tấn công, mống mắt đỏ rực lửa phản chiếu hình dáng cao gầy đứng giữa đại sảnh rộng lớn, bầu không khí cả gian phòng lập tức căng như dây đàn. Tất cả mọi người đứng trong đại sảnh ai nấy đều bất ngờ với sự xuất hiện có phần đột ngột và không được mong chờ này của cô. Bỏ qua vẻ mặt sửng sốt của thiếu niên với khuôn mặt tinh xảo có mái tóc xám trắng, Jane nhanh chóng di chuyển cực nhanh về phía đối diện anh ta, bàn tay nhanh nhẹn bấu chặt cần cổ thon mảnh trắng ngần, nếu không phải bị một cánh tay khác ngăn cản kịp lúc, khẳng định người này sẽ bị cô bẻ cổ ngay lập tức. Heidi đi phía sau thấy hành động quá khích này của cô cũng phải giật mình, dù đã lường trước nhưng vẫn có phần hoảng hốt, bọn họ sao có thể ngồi xuống nói chuyện sau ngần ấy bi kịch xảy ra.

"Jane, bình tĩnh đi con yêu, cậu ta là khách của chúng ta, đừng thất lễ, lui lại nào." Aro vốn đang ngồi trên ngai vàng thì từ tốn bước xuông bậc thềm, ông ôn tồn vỗ nhẹ vai cô, bộ dáng như khuyên nhủ đứa con hung hăng càn quấy, đôi mắt đỏ rực trong lúc lơ đãng đảo qua năm sáu vampire mặc những bộ trang phục cầu kì nhức mắt đang tỏ ra bàng hoàng sau lưng Reule, vẫn là thủ lĩnh của chúng thuận mắt hơn nhiều. Dù được chủ nhân xoa dịu nhưng Jane vẫn giữ đôi tay lạnh băng trên cổ người kia, quanh thân cô căng cứng, có thể tấn công bất kì lúc nào. Như quả bom chỉ chực chờ rút chóp nổ, tuỳ thời tạo ra trận càn quét nhuộm đại sảnh này bằng máu tươi. Aro thở dài thu tay lại, quay sang lắc nhẹ đầu với hai anh em ngồi trên bục, Marcus thì chán nản đảo mắt còn người đàn ông tóc vàng thì cũng không nói gì, ngược lại ông ta rất thích thú với màn biểu diễn kịch tính diễn ra trước mặt, nó đã phần nào kích thích bản tính khát máu háo thắng của Caius.

"Jane..." Vị thủ lĩnh kia thở hắt ra một hơi, lúc đầu còn tròn mắt kinh ngạc bởi người quen lâu ngày không gặp đột ngột xuất hiện ngay trước mắt, sau đó đôi mày khẽ nhíu lại, bờ môi cứ mấp máy không thành lời, nhưng anh ta càng bày ra vẻ mặt này lại không biết sẽ càng khiến cô ghét bỏ hơn.

Jane gằn giọng, nheo mắt nguy hiểm: "Câm miệng. Ngươi không có tư cách gọi tên ta, càng không đủ tư cách kêu tên nàng ấy. Đừng làm ta buồn nôn nữa. Nói! Lý do ngươi mang theo cái gia tộc hèn hạ của mình đến đây là gì?"

Vampire tên là Reule kia cuối cùng cũng ngước mặt lên nhìn thẳng mắt Jane, con ngươi màu xanh sapphire như viên ngọc châu tàng sâu dưới lòng đại dương sáng rực trên nền da trắng bệch, khiến ai nhìn vào cũng bị hút vào vẻ đẹp bí ẩn của nó. Hiện ra trước mặt cô vẫn là khuôn mặt văn nhã tuyệt đẹp của cậu thiếu niên ngày nào, nhưng giờ đây nó đã bị gọt dũa bởi vô vàn ngọn đao khắc nghiệt trên con đường trèo lên vương vị phải trả giá bằng máu tươi và sự thuần khiết.

Đáng tiếc, mọi thứ đều bị phá huỷ kể từ ngày đó, có những tàn lửa một khi đã nhen nhóm trong thâm tâm con người, dù cho bị nhốt ở nơi sâu nhất, bị dòng nước lạnh lẽo nhất thế gian nhấn chìm, chung quy lửa vẫn là lửa, tình yêu vẫn là tình yêu. Không thể chối bỏ cũng chẳng thể làm ngơ, bản thân sớm muộn sẽ bị điều cấm kị ấy dằn vặt cho tới khi sức cùng lực kiệt, nếu không được đáp trả thì chỉ có thể ôm đau thương vùi mình trong biển lửa.

[Twilight | GL] SymphonyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ