Chương 8

173 21 0
                                    

Eira vừa ngẩng đầu lên liền nhoẻn cười miệng cười khúc khích, tiếng cười phát ra thanh thuý êm tai. Nàng quẹt nước mắt vương ở khoé mi, giả vờ mềm giọng:

"Vị thân sĩ này, xin lỗi, tôi không biết khiêu vũ, ngài đành phải thất vọng rồi."

Người kia thở dài tiếc nuối: "Cháu nỡ để người già này phải cô đơn sao ?"

"Bác không già chút nào Carlisle. Thế bác Esme đâu rồi ạ ?"

Carlisle ngồi cạnh nàng: "Cô ấy nói chuyện với họ hàng rồi."

Nàng nhìn khách khứa trang phục đẹp đẽ cười nói vui vẻ, thoáng hiện sầu não khẽ mím môi, bồn chồn chà xát hay tay: "Chuyện xảy ra ban nãy, cháu rất xin lỗi."

"Không sao, là ta bất cẩn, ta cũng không nghĩ tới người kia đeo chiếc nhẫn này lâu tới vậy. Gia đình Denali...dù có hơi khó giải quyết nhưng đến cuối họ cũng từ bỏ."

"Nói vậy, nó thật sự là của Jane Volturi ?"

"Có thể nói vậy." Ông trầm tư, đầu nàng rối như tơ vò.

"Nhưng..."

Cách đây một ngày, nàng còn tự nhủ rằng bọn họ là nhân vật hư cấu được xây dựng dựa trên ngòi bút của con người. Còn nàng từ thế giới thực xuyên đến đây, những thứ hư ảo thì bao giờ cũng vô thực vậy nên nàng dặn thầm không được để bản thân cuốn vào nó. Rõ ràng chiếc nhẫn này là thứ nàng đeo từ bé, làm sao có thể dính líu tới nữ cận vệ cao quý tộc Volturi kia được. Nhưng những chuyện nàng đã trải qua thì nói lên điều ngược lại, điển hình là việc nàng xuất hiện tại nơi này...

"Đáp án cuối cùng cháu phải tự đi tìm hiểu thôi, nhưng cháu phải nhớ một điều." Carlisle nghiêm túc dặn dò nàng.

"Là gì ạ ?"

"Tuyệt đối không được làm hại bản thân." Nếu đội cận vệ tới, gia đình ông không thể ngăn cản càng không thể chống lại mệnh lệnh từ họ, bởi Eira vốn thuộc về gia tộc Volturi. Carlisle nay không còn sống tại lâu đài đó nữa, ông đã có một đại gia đình ở đây, không thể bên cạnh che chở thay nàng cầu tình giống khi xưa.

Eira nhấp môi, mũi cay xè, những lời này ông nói khiến nàng nhớ tới ông Philip tóc bạc phơ hiền lành phúc hậu. Ông thường hay mắng nàng vì tật xấu mít ướt này, giờ ngẫm lại đúng là không bỏ được. Nàng gật đầu cười vui vẻ, đáy mắt le lói tia sáng nhu hoà: "Được, cháu hứa." Hứa với hai người.

Eira đứng dậy, vầng trăng bạc treo giữa sân ánh vào bóng dáng nàng làm ông cứ ngỡ cô bé tĩnh lặng quấn lấy chân Jane năm nào đã trở về. Nàng cầm váy khom một bên gối, chìa cánh tay thanh mảnh, nhẹ giọng:

"Vị thân sĩ này, có thể nhảy cùng tiện dân một bản không ?"

Carlisle cong môi, cả hai rảo bước ra sàn nhảy, bắt đầu khiêu vũ. Vốn nàng không biết khiêu vũ là thứ gì, nhưng dưới sự dẫn dắt chậm rãi của ông, Eira từ từ bắt kịp nhịp nhân sau đó thư giãn thả mình vào giai điệu. Chỉ là nàng không biết, bản thân đã từng khiêu vũ qua, thậm chí còn khiêu vũ tại nơi nguy nga tráng lệ hơn nơi này nhiều.

"Tuyệt lắm Eira, cháu học rất nhanh đấy."

Kết thúc khúc nhạc, Carlisle không tiếc lời khen nàng. Gia đình Cullen cũng quây quanh trò chuyện cùng Eira, không khí sôi nổi.

[Twilight | GL] SymphonyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ