Chương III : Kí ức

1K 109 19
                                    

" Ngươi có nhất thiết phải làm vậy không?"

" Hehe, xin lỗi ngài! Bây giờ tôi muốn ngài xem kí ức của nguyên chủ trước khi cậu ta tự nhốt mình vào phòng "

Một cái bảng xanh dương hiện ra làm sáng một vùng trong khoảng không mày đen vô tận, nó không quá to, cũng không quá nhỏ, chỉ đủ để xem thôi.

(Kí ức của nguyên chủ bắt đầu từ đây, con tác giả không biết viết như nào cho vừa lòng nữa nên có thể có vài đoạn tóm tắt ,có vài đoạn chi tiết)

"Vivi, đó là ai vậy?"

"A! Cuba, đây là Ninh Nhi! Bạn mới của chúng ta!"

Cậu vui vẻ giới thiệu cô bạn mới kết của mình cho họ, khuôn mặt ấy rất vui vẻ khi có thêm một người bạn...

.

.

.

" Việt Nam! Cậu???"

" Mọi người nghe tớ giải thích!! Tớ không hại cô ấy! Chỉ là--"

" Còn chối!! Máu trên con dao kia chắc chắn là của Ninh Nhi. Cậu là một người bạn tồi..."

Cậu không thể giải thích được nữa, cúi mặt xuống nghe họ chửi. Lúc sau, giọt nước mắt từ đâu chảy xuống nền nhà lạnh lẽo, họ làm gì thế này? Mau dỗ cậu đi?...

.

.

.

Quá sức chịu đựng rồi, đang ăn thì Việt Nam buông đũa, mọi người thì không ý kiến gì mà mặc kệ cậu. Việt Nam chạy thẳng lên phòng, đóng cửa một cái // Rầm!!// rõ lớn khiến anh ba giật mình mà buông đũa, tiếp theo là tiếng //lách cách// từ trên phòng của cậu, PHẢI! Cậu không muốn gặp mặt họ nữa, tổn thương quá rồi...

(Đoạn này thì là kể về việc Đại Nam xem lại từng tối vào những ngày vắng Việt Nam nhen)|

Đã được 3 ngày từ khi cậu nhốt mình trong phòng. Đại Nam trong lòng hơi ghét cậu nhưng vẫn mong muốn điều gì đó, hôm nay không biết vô tình hay cố ý mà ông vào phòng camera, ngẫm nghĩ một hồi mới quyết định ngồi vào ghế xem một chút

" hay mình thử xem camera lúc buổi đêm xem? (Ý ổng là từ ngày VN tự nhốt mình trong phòng đó)"

Ông tua lại đến lúc đó khá mất thời gian, lúc sau đã hoàn thành liền uống một ngụm nước rồi bắt đầu xem:
.

.

"Chị Anny? Chị đâu rồi?"

Cậu mò trong bóng tối mà không biết rằng cô hầu thân cận kia đang đùa cậu. Lúc cậu định òa khóc lên thì cô nhanh chóng bật điện rồi vỗ về cậu

" Nào.. Nam ngoan, chị chỉ trêu em một tí thôi mà. Với lại ông chủ không muốn ồn ào nên em đừng nháo!"

" Hức.. dạ..."

Hiện tại nhà bếp khá vắng, cũng đúng thôi bởi vì đây là ban đêm mà. Việt Nam nhìn cô hầu đang nấu thức ăn của mình mà nghẹn ngào nói:

Ai? |countryhumans Allvietnam|-xuyên khôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ