Edit: Wannie
Beta: Vô Ảnh
Tiễn vợ chồng Chu gia đi, Thẩm Mộc Bạch cầm chiếc túi đựng tóc của Chu Quốc Vượng đi lên tầng.
Nguyễn Du Du vùi cả người trên ghế salon, ôm hai đầu gối, cái đầu nhỏ để trên đầu gối, bĩu môi, rõ ràng là không được vui vẻ cho lắm.
Thấy Thẩm Mộc Bạch đi vào, cô ngẩng đầu lên, vươn tay về phía anh.
Thẩm Mộc Bạch cười nhẹ, đi đến, cầm tay cô rồi thuận tiện ngồi bên cạnh luôn, ngón tay để trên đầu vai cô, nửa ôm cô vào trong ngực.
Nguyễn Du Du nhíu mày, âm thanh mềm mại than phiền nói: "Da mặt Chu gia dày quá, em với bọn họ không có một chút quan hệ nào cả. Tiểu Bạch, em không phải con gái của Chu gia."
Thẩm Mộc Bạch đưa cái túi kia cho cô xem, "Yên tâm đi, anh lấy được tóc của Chu Quốc Vượng rồi, nên sẽ làm giám định quan hệ cha con lần nữa, coi như là cho một kết quả chính thức, để bọn họ sau này đỡ phải đến đây làm phiền."
"Ai, Tiểu Bạch anh thông minh quá!" Mắt hạnh xinh đẹp của Nguyễn Du Du cong lên, "Thế thì chỉ cần nhổ thêm tóc của em là được rồi!"
Thẩm Mộc Bạch ngăn cản cô, "Không cần nhổ đâu, để nó tự rụng là được rồi." Mặc dù nhổ một cọng tóc chỉ bị nhói nhẹ, nhưng anh cũng không muốn cô phải trải qua. Vào mùa đông áo len rất dễ dính tóc, Thẩm Mộc Bạch lấy được một cọng ở trên lưng cô.
Nguyễn Du Du hài lòng nhìn hai cọng tóc, "Như thế là được rồi à? Thuận lợi quá!"
Thẩm Mộc bạch cười nói: "Thật ra thì không được đâu, dùng tóc để làm giám định cha con phải lấy tóc từ ngọn thì mới chính xác, tóc rụng cũng làm được nhưng sẽ nảy sinh sai số."
Đôi mắt to tròn của Nguyễn Du Du nghi ngờ nhìn anh, "Thế tại sao anh lại ngăn cản em nhổ tóc? Hơn nữa, tóc của Chu Quốc Vượng... Anh làm thế nào vậy?"
"Sai số thì sai số thôi." Đôi chân dài của Thẩm Mộc Bạch lười biếng chéo lên nhau, thả lỏng dựa vào ghế salon nhỏ, "Lúc đầu, báo cáo giám định quan hệ cha con mà nhà họ Chu đưa ra, chẳng nhẽ là dùng tóc chân lông của Du Du? Dựa theo giải thích của bọn họ, nếu là lén đi lấy tóc của em thì cũng không thể nào là tóc chân lông được."
"Ừ..." Nguyễn Du Du suy nghĩ cẩn thận chút liền hiểu được logic của anh, dựa theo giải thích của vợ chồng họ Chu trên bản báo cáo giám định là lấy trộm tóc của mình, vậy mình hoàn toàn có thể đưa ra một báo cáo giám định là lấy trộm tóc của Chu Quốc Vượng, dù sao cũng đều không chặt chẽ như nhau nên ai cũng đừng hòng nói ai.
Thẩm Mộc Bạch nói thêm: "Du Du không cần lo lắng chuyện này, tư pháp chính quy giám định cha con muốn tự mình đến, người giám định của chúng ta cũng chỉ muốn kết quả như vậy, có kết quả này rồi nhà họ Chu chắc hẳn sẽ ngậm mồm lại. Nếu bọn họ không chịu phục, thế càng tốt, giám định thêm lần nữa là được, chẳng qua là nhà họ Chu ném thể diện một lần nữa thôi."
Nguyễn Du Du nở nụ cười, "Tiểu Bạch, anh thông minh thật đấy."
Thẩm Mộc Bạch xoa xoa đầu cô, "Thật ra để không có kết quả thì tóc ai chẳng được, tóc anh cũng được, chỉ cần báo cáo đưa ra không có quan hệ huyết thống là được, nhưng mà Chu Quốc Vượng vừa khéo tự mình đưa đến nên dùng của ông ta luôn."
BẠN ĐANG ĐỌC
Xuyên thành cô vợ may mắn của nam phụ
Romance🍁Tên truyện: Xuyên thành cô vợ may mắn của nam phụ 🍁Tên Hán Việt: Xuyên thành cô vợ vượng phu của nam xứng 🍁Nguồn: wikidich 🍁Tác giả: Giản Diệp Dung 🍁Thể loại: Đô thị tình duyên, Xuyên sách, Nữ phụ, Ngọt sủng, song khiết, HE 🍁Tổng chương: 75...