Chương 53: Ngà voi, giống như địa ngục nhân gian

268 5 0
                                    

Chương 53: Ngà voi, giống như địa ngục nhân gian

Sự việc xảy ra khẩn cấp, làm cho mọi người trong căn cứ đều cực kỳ khẩn trương, phóng viên đài truyền hình đến khu bảo hộ trước cũng đi theo đến đó, còn những người nhà được mời đến thì được yêu cầu trở về phòng nghỉ ngơi.

Lâm Sơ Thịnh ở trong phòng một mình không yên, nên đi đến phòng của Ôn Bác, lúc này cô bé Ôn Văn đang nhoài người bên cửa sổ liếc nhìn xung quanh.

“Mẹ ơi, khi nào các chú mới cứu voi lớn về được ạ?”

“Sẽ nhanh thôi.” Diệp Lâm nở một nụ cười miễn cưỡng ở trên khóe môi.

“Vậy đợi các chú về rồi, con có thể đi xem voi lớn không?”

“Có thể.”

Mấy người lớn ở trong phòng đưa mắt nhìn nhau, con nít thì không hiểu, chứ những người quan tâm để ý đến tin tức đều rõ ràng, nếu như voi rơi vào trong tay kẻ trộm săn, gần như đều khó tránh khỏi cái chết.

Vừa nãy Lâm Sơ Thịnh còn nhìn thấy ảnh một vài con voi bị săn giết ở trong phòng trưng bày.

Xác đàn voi ngã trên mặt đất, phần máu đỏ thẫm nhuộm đầy đất, có con lớn con nhỏ, hoàn toàn thay đổi hình dạng ban đầu, giống như địa ngục trần gian.

Ở xã hội hiện đại, có lẽ bạn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy cảnh giết hại này, nhưng có những cảnh tượng những việc mỗi giờ mỗi phút đều xảy ra ở những nơi nào đấy.

Bên kia

Khi phóng viên của đài truyền hình theo chân Quý Bắc Chu đuổi đến nơi xảy ra chuyện, bọn họ đã hoàn toàn kinh sợ trước những gì nhìn thấy trước mắt.

Bàn tay đang cầm máy quay phim cũng đang hơi run rẩy.

Con voi trong ống kính đã bị chém chia năm xẻ bảy, đã không còn sự sống rồi.

Ngà voi bị trộm, vòi voi bị chém đứt, phần mặt bị hủy hoại, hôm nay không có gió, hơi nóng khiến cho mùi máu tươi trong không khí khó tản đi.

Máu loãng nhuộm đỏ cả một vùng cỏ.

Có hai con kền kền ngửi được mùi máu bay đến đây, cứ xoay vòng trên không trung chờ thời cơ săn mồi.

Hôm nay mảnh đồng hoang vu trong rừng mưa nóng đến mức khiến người khác không thể thở nổi.

Nhiếp ảnh gia vội vàng chụp hai bức ảnh sau đó đặt máy xuống, đôi mắt lại đỏ lên trong vô thức.

“Làm ra loại chuyện này có còn là con người nữa không?” Người của đài truyền hình quát to tiếng.

“Có những kẻ trộm ngà voi, sẽ gây mê voi trước, lấy ngà voi cũng sẽ không hoàn toàn giết chết bọn chúng trước, cũng vì có lòng tham không đáy.” Quý Bắc Chu cắn phần má, đôi mắt anh cũng hiện lên mấy tia đỏ, “Bởi vì ngà voi có một phần ba còn ở trong xương cốt, bọn họ không tiếc việc giết chết một con voi, huỷ hoại đi những phần khác, chỉ muốn đảm bảo ngà voi còn hoàn chỉnh.”

Quý Bắc Chu dẫm lên mặt cỏ còn đầy máu loãng, rồi tiến lên kiểm tra xác của con voi một lần nữa.

“Không thấy được người à?” Quý Bắc Chu nhìn về phía mấy đội viên đi tuần tra phát hiện ra chuyện này trước.

Gió xuân rực lửa~ Nguyệt Sơ Giảo Giảo Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ