Chương 70 💘 Phần 1

1K 34 0
                                    


Edit: Tịch Vu/ Beta: Raph

---

Tình hình chiến sự tồi tệ hơn nhiều so với tưởng tượng, Cô Mặc quốc có chuẩn bị mới đến, không biết chúng thuyết phục các nước nhỏ xung quanh thế nào mà Ôn Túc, Tư Lục, Quy Tư liên hợp đại quân đánh tới với khí thế quyết chiến đến cùng.

Hai bên giao chiến ba đợt, quân Địch Nhung thua trận, tổn thất nặng nề.

Tư Luật giận dữ, triệu tập toàn bộ binh mã thề chiến đến cùng, trận chiến này đánh gần nửa năm không ngừng nghỉ, binh mã Cô Mặc nhiều gấp ba lần Địch Nhung nhưng vẫn chưa thể vào trong biên giới Địch Nhung.

Quân Địch Nhung dựa vào binh mã mạnh mẽ thiện chiến cùng tài dẫn binh của Diệp Đinh đánh tập kích bất ngờ hết trận này đến trận khác.

Trong quân ai cũng biết đại tướng dẫn quân là Diệp Đinh, ban đầu chúng quân sĩ còn không muốn phục tùng vị tướng lĩnh từng là phe địch này. Sau đó phải nhờ Tư Luật cưỡng chế đè ép mọi tiếng hô bất mãn, một tay đưa Diệp Đinh lên chức vị thống soái.

Diệp Đinh đương nhiên không bỏ uổng tấm lòng của Tư Luật, mỗi lần ra trận đều làm gương xông lên trước trận chém giết, cuối cùng với phong cách chiến đấu cứng rắn và sách lược chống địch sắc bén thắng được mấy trận chiến gần như không thể cứu vãn. Khoảng hơn nửa năm sau, Diệp Đinh có được địa vị vững chắc trong quân, tất thảy vạn quân đều phục tùng.

Thế nhưng không phải mọi sự đều do con người quyết muốn là được, đứng trước binh lực tuyệt đối của Cô Mặc, mỗi lần Địch Nhung nghênh chiến là lại một lần tổn thương nguyên khí.

Cố gắng chống cự đến cuối tháng Mười, quân Địch Nhung đã bị ép phải rút lui ngàn dặm.

Không khí trong quân càng lúc càng u ám, khắp nơi toàn là vẻ mặt bi ai của binh lính bị thương.

Thân thể Diệp Đinh mấy năm trước hư hao quá mức, trải qua mấy trận mưa thu càng lúc càng suy sụp rõ rệt.

Nhưng tình thế chống đỡ được đến giờ quá nửa nhờ có hắn thì sao hắn có thể gục ngã, hàng đêm hắn luôn phải đè nén tiếng ho thật nhỏ, chỉ sợ bị người nghe thấy sẽ càng khiến lòng quân tan rã.

Diệp Đinh cầm từng quân cờ trên sa bàn diễn luyện trong tay, vừa mới gom được một nửa thì cửa lều doanh đã bị đẩy ra kéo theo một luồng gió lạnh vào trong.

Sa bàn ầm ầm lật úp lại, phủ một đống cát lên người Diệp Đinh.

Diệp Đinh dụi mắt, cau mày nói:

"Tính tình thối tha thế này, ai có thể chịu được ngươi."

Tư Luật kéo mạnh Diệp Đinh tới, đẩy mạnh hắn một cái đè lên vách đá.

Diệp Đinh nhăn mặt, nhìn thẳng vào hai mắt Tư Luật.

Không biết đã chịu đựng bao đêm chưa từng có một giấc ngủ yên, hai mắt Tư Luật đỏ bừng hằn đầy tơ máu, tóc rối tung, giọng nói cố nén tức giận hơi run rẩy:

[EDIT | STV] Bệ hạ, người như vậy rất dễ mất taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ