Chương 44

987 45 3
                                    

Edit: Mayy / Beta: Raph

---

. . .

"Ta không đồng ý!"

Rầm một tiếng chén nhỏ bị ném lên bàn, trong nháy mắt chén trà Thanh Hoa rơi xuống kêu răng rắc một tiếng vỡ vụn thành bốn năm mảnh, nước trà đổ vào tay Diệp Đinh.

Ngụy Uyên nhanh chóng nắm chặt tay Diệp Đinh, nhìn kỹ không thấy bị thương lúc này mới dùng khăn lau sạch, nhân tiện giúp Diệp Đinh thuận hơi, nói: "Vu Nhược, nghe Tử Đàn nói xong đã."

Lông mày Diệp Đinh nhíu chặt, liếc nhìn hai người đối diện.

Hồ Lễ đang uống trà nhài ăn điểm tâm của Ngự thiện phòng, dáng vẻ không phải việc của mình.

Ngụy Dục thì ngồi nghiêm chỉnh, khuôn mặt trịnh trọng: "Chính là như vậy, Kham Dư đã có thai, chúng ta muốn thành hôn, muốn đến xin hoành huynh một đạo thánh chỉ."

Diệp Đinh nghiến răng nghiến lợi nói: "Hạ cái gì chỉ, ngươi đang tính cái gì? Có người nào giải quyết như ngươi? Ngươi, ngươi ức hiếp Hồ Ly, còn mặt mũi đến xin ý chỉ!"

Bây giờ Ngụy Uyên đâu còn tâm tư quan tâm gì đến ý chỉ, lo lắng đề phòng nhìn Diệp Đinh, sợ hắn tức giận rồi ảnh hưởng xấu.

Ngụy Dục bất đắc dĩ nói: "Đinh Nhi. . ."

"Gọi cái gì!" Diệp Đinh tức giận vỗ bàn.

Ngụy Dục: ". . .Hoàng tẩu?"

Diệp Đinh bị sặc lập tức yên lặng.

Ngụy Uyên thừa cơ ở bên tai Diệp Đinh dụ dỗ nói: "Đừng tức giận, coi chừng động thai khí, chuyện gì rồi cũng có cách thương lượng đâu cần phải nổi nóng lớn như thế?"

Diệp Đinh hừ lạnh: "Thương lượng cái gì. Đừng tưởng lấy đứa bé để trói chặt Hồ Ly."

Ngụy Dục có chút đau đầu ném ánh mắt cầu giúp đỡ cho hoàng huynh.

Cuối cùng Hồ Lễ cũng ăn xong một khối điểm tâm, chậm rãi phủi mảnh vụn trên đầu ngón tay, nhấp một ngụm trà hoa, buông chén trà xuống chỉ nói một câu: "Vu Nhược, ngươi nói xem đứa trẻ có như thế nào?"

Diệp Đinh: . . .

Nửa ngày, Diệp Đinh bất lực dựa vào người Ngụy Uyên, chột dạ co người lại: "Nhị ca. . ."

Ngụy Uyên vừa định vuốt lông an ủi thì bỗng nhiên nghe thấy Ngụy Dục ho khan.

Lời Ngụy Uyên đã đến khóe miệng liền sửa lại: "Kham Dư không có ý kiến, hai người đều là đôi bên tình nguyện cũng coi như là một giai thoại."

Diệp Đinh không nói chuyện.

Ngụy Dục lập tức hiểu ý nói: "Tạ hoàng huynh thành toàn!"

Hồ Lễ cũng nói theo: "Tạ bệ hạ thành toàn!"

Diệp Đinh trầm mặt đứng dậy nói với Ngụy Dục: "Đi theo ta."

Ngụy Dục giật mình: "Đinh Nhi?"

Diệp Đinh lại nói: "Nhị ca cùng Hồ Ly không được đi theo, ta có lời muốn nói với hắn."

[EDIT | STV] Bệ hạ, người như vậy rất dễ mất taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ