Điền Chính Quốc hạ ghế ngồi, không ngừng mút lấy đôi môi mềm mại của Tại Hưởng. Tình dục xông thẳng lên não Kim Tại Hưởng, cậu mãnh liệt muốn Điền Chính Quốc, muốn tất cả của hắn, trái tìm và thân thể, tuyệt không để lại thứ gì. Điền Chính Quốc khó dằn nổi vội vàng cởi quần áo Kim Tại Hưởng. Đầu lưỡi giao triền cũng một chỗ, khát vọng vô bờ ở trong xe càng không thể vãn hồi .
Tay Điền Chính Quốc vuốt ve thân thể mê người, lưu lại ấn ký chỉ thuộc về mình trước ngực Kim Tại Hưởng .
“A —— ưm a ——”.
Quần áo rơi vãi lộn xộn, tiếng rên rỉ kiều mị động lòng người, hơi thở nóng bóng tỏa ra đập vào thủy tinh, khiến nó trở nên mờ ảo. Ngón tay Điền Chính Quốc thâm nhập vào Kim Tại Hưởng, làm Tại Hưởng càng thêm bất an vặn vẹo, ma xát phân thân của Điền Chính Quốc, muốn ngừng mà không được, Kim Tại Hưởng gắt gao đè lại bả vai của Điền Chính Quốc, cắn môi dưới của mình, nhìn thấy trong mắt Điền Chính Quốc khuôn mặt đỏ ửng của mình, ngón tay Điền Chính Quốc cao thấp qua lại đông đưa, tìm kiếm nơi ẩm ướt ấm áp kia, hôm nay Kim Tại Hưởng mẫn cảm hơn so với bình thường, thân thể nóng bỏng, vô lực ghé vào người Điền Chính Quốc: “Aha —— a —— ưm a ——”.
Điền Chính Quốc tăng thêm chút lực, khiến Kim Tại Hưởng liên tiếp hít sâu, cào lung tung lên lưng Điền Chính Quốc, lưu lại dấu ấn hồng nhạt, Điền Chính Quốc mở khóa quần, giải phóng phân thân của mình, Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng ngồi xuống, hai tay cuốn lấy cổ Điền Chính Quốc, thân thể khẽ lay động, để Điền Chính Quốc xâm nhập, xâm nhập sâu hơn nữa, khiến mình liên tục thở gấp .
“A — Điền Chính Quốc —— ah —— còn muốn —— a ——”.
Điền Chính Quốc siết chặt lấy Kim Tại Hưởng, đẩy phân thân của mình đến nơi sâu nhất có thể, chốc chốc lại lùi ra, khoái cảm rõ ràng bên trong, trong xe lộn xộn tất cả đều là tiếng rên rỉ và tiếng da thịt va chạm vào nhau, chỉ có sự tiếp xúc chặt chẽ như vậy, mới an tâm, nhiệt độ cơ thể ấm áp mới có thể nói cho tớ biết, bên cạnh còn có cậu .
Sau khi tất cả lắng đọng lại, Kim Tại Hưởng khoác quần áp của Điền Chính Quốc, ôm hai chân ngồi trên ghế phó lái, đặt cằm lên đầu gối nói: “Giờ phải làm sao đây?”.
“Cái gì làm sao đây, tớ sẽ không chịu trách nhiệm.”.
Kim Tại Hưởng tức giận nhéo Điền Chính Quốc: “Cậu còn có tâm tình nói giỡn.”.
Điền Chính Quốc bắt lấy tay Kim Tại Hưởng, kéo cậu vào trong lòng mình, vuốt ve đầu cậu: “Cứ để tớ.”.
“Cậu sẽ không giết hết cả nhà tớ đấy chứ.”.
“Không đâu.”.
“Vậy chắc cũng gần như vậy.”.
“Cái đấy là biện pháp sau cùng.”.
Kim Tại Hưởng náo loạn trong ngực Điền Chính Quốc, cái tên này sao chẳng đứng đắn chút nào, Điền Chính Quốc đè Kim Tại Hưởng lại: “Được rồi, để cậu tận mắt chứng kiến tài ăn nói của bạn trai mình.”.
“Ngoại trừ châm chọc và đả kích người ta, cậu còn gì nữa hả?”.
“So với việc chỉ biết cào lưng người ta vẫn tốt hơn.”.
BẠN ĐANG ĐỌC
[kookv_Ver] Cậu là nam tớ vẫn yêu
FanficThể loại: Đam mĩ, vườn trường, 1×1, HE . . Chuyển Ver Chưa Có Sự Cho Phép Của Tác Giả. Nếu ai có khiếu nại gì tớ sẽ xóa fic