Chương 71: Sách Khải Huyền (1)

19 2 0
                                    

Edit: Cigarred

"Ngươi xứng với quyển sách ấy, vạch trần thất ấn, vì ngươi đã bị giết, ngươi dùng máu của mình mua những người từ mọi bộ tộc, mọi ngôn ngữ, dân tộc và quốc gia, ngươi đã mang họ về với đức chúa trời." - Kinh Thánh-Cựu Ước-Khải Huyền.

...

Trước khi cơn bão đến, ngay cả mặt trời trông cũng tăm tối, áp suất không khí trong khu vực bão gió trở nên rất thấp, Kinh Tố Đường cảm thấy tim mình đang đập với tốc độ nhanh đến khủng hoảng, là biểu hiện của thiếu oxy, anh ý thức khống chế hô hấp của mình lại, lại vô thức nhìn về phía Lương Duyệt Nhan, cô nhìn về phía bên trái vừa nhìn anh, con ngươi đen láy như trở nên mềm mại hơn.

Nhịp tim Kinh Tố Đường giảm dần xuống đến mức trung bình, hành động này đã có hiệu quả.

Anh vẫn luôn có loại dự cảm bất an.

Mà loại bất an này sẽ giảm bớt sau khi xác nhận Lương Duyệt Nhan đang ở trước mặt mình.

Mày bất an cái gì?

Sẽ có chuyện gì xảy ra với cô ấy.

Giống như trong giấc mơ kia sao?

Sử Đông ước gì giờ phút này có thể nói tất cả những gì xảy ra trong công ty ngày hôm nay cho Kinh Tố Đường biết, ngay cả phỏng đoán con mèo lớn lên trong khu vườn tòa nhà bên cạnh có thai cũng muốn dùng một chuỗi logic hợp lý hoàn chỉnh trình bày. Kinh Tố Đường nghe không vào bao nhiêu, tình huống Sử Đông nói không có trọng điểm dường như là một kiểu cơ chế đối phó nào đó của ông ấy, chủ yếu là xuất hiện sau khi cãi nhau với vợ cũ, chủ đề chính thì thường đặt ở cuối. Quả nhiên, đề tài của Sử Đông đột nhiên chuyển sang Kinh Tố Đường.

"Thiên tài hóa học mà lần đó cậu nhắc đến. Tôi nghe Lạc Hiền nói, là một bà nội trợ? Cậu còn khăng khăng muốn mời cô ấy làm cố vấn?"

"Vâng. Cô ấy còn chưa đồng ý." Kinh Tố Đường trả lời, anh đột nhiên cảnh giác: "Lạc Hiền còn nói gì nữa?"

"Nói ra cũng không sợ cậu chê cười, tôi và vợ cũ lúc nào cũng cãi nhau. Bà ấy ghét tôi lần nào cũng nói với bà ấy đừng hành động theo cảm tính, đừng phân biệt công tư, sẽ gây ra nhiều rắc rối. Bà ấy ghét tôi đến mức muốn ly hôn. Tố Đường, tôi là thầy của cậu, tôi không coi cậu là người ngoài, câu này tôi cũng muốn tặng cho cậu."

"Thầy." Kinh Tố Đường vốn dĩ nên trả lời "Em biết", nhưng anh không: "Với em mà nói, chỉ có chuyện nên làm và không nên làm."

Cuộc gọi của đội trưởng Mã cắt ngang lời của Sử Đông. Kinh Tố ĐƯờng thở phào nhẹ nhõm. Đại đội cảnh sát hình sự nơi đội trưởng Mã làm trước đây mượn Lạc Hiền đến phố Vụ nằm vùng, phát hiện mấy trung tâm trung chuyển khả nghi, định gọi anh đi cùng. Kinh Tố Đường lập tức đồng ý. Anh muốn lập tức nói tiến triển này cho Lương Duyệt Nhan. Đến phòng thí nghiệm, cô không có ở đó. Giống như biến mất trong hư không vậy.

Kinh Tố Đường cứng ngắc bám vào khung cửa phòng thí nghiệm, dự cảm bất an vẫn luôn quanh quẩn chưa từng biến mất, anh hỏi ba người đứng bên trong: "Cô ấy đâu?"

[ Hoàn Edit - Trinh thám] Kill your husband - Hoàng Đại KhảiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ