Như giao ước, Bạch Vô Tướng lao xuống túm lấy Lạc Băng Hà đã phá giải phong ấn, lại không ngờ tới được, bị tiểu tử này hất mạnh ra, y còn dám khàn cả họng lên rống hắn:
"Cút!!!!"
Sức mạnh Thượng cổ trào ra tán loạn, không hề còn chút lý trí nào.
Tròng mắt hắn, giống như lửa, hận thù nồng đậm, như Bạch Vô Tướng trước mắt chính là kẻ thù giết cha giết mẹ.
"..." Bạch Vô Tướng kỳ thật đã lâu chưa nổi điên với ai, nhưng không đại biểu cho hắn tính tình tốt, mà là hắn nhẫn nại, không chấp với tiểu bối.
Thẩm Cửu đích thật là dạy dỗ quá tệ!
Mà không, Thẩm Cửu còn không xứng với hai chữ sư tôn.
Cách mấy trăm năm, đây là lần đầu tiên hắn ghì chặt lấy cổ họng một ai, ép bức y kề sát mặt vào mình, gằn từng tiếng một: "Ngươi dám?!"
Xương cằm bị hắn bóp khanh khách kêu vang.
"Hận ta sao?"
"Oán ta sao?"
"Ngươi còn không có tư cách oán ta hận ta. Hơn nữa ngươi oán sai người, ngươi nên oán chính ngươi vô dụng, hiểu không?"
Sự lạnh lẽo ác ý đến như vậy, đây là lần đầu tiên Lạc Băng Hà trực diện cảm nhận được, không cấm rùng mình.
Hắn vô lực "A" một tiếng, đau đớn cùng cực, không cam lòng, còn có sợ hãi.
Hắn đang sợ kẻ đã giết tiền bối sao?
Lạc Băng Hà phẫn nộ biết bao, hốc mắt đã đỏ đậm, tâm trí sắp điên khùng. Ma lực trong cơ thể hắn bùng nổ, lại chẳng cách nào đụng tới gã kia mảy may, dù chỉ là một góc áo đơn bạc.
Bóng dáng lạnh lùng của gã mặc áo tang kia tựa như một bóng ma trong lòng hắn, âm u, ma quỷ, không cách nào xoá sạch.
... Là ta, là ta quá vô dụng.
Là ta quá vô dụng.
Tiền bối, ta không thể nào bảo vệ được ngươi.
Mẫu thân, ta không thể mang cháo về, ta không cứu được ngươi rồi.
Ta không phải tiểu súc sinh, cũng không phải tạp chủng mà, vì sao các ngươi... không để cho họ một con đường sống.
Hận thù trong mắt hắn chợt tắt, chỉ còn lại từng chút âm ỉ đau thương, triệt để mông muội.
Có ai đang hỏi hắn.
"Biết ai đáng chết ư?"
"Là tâm ma của ngươi."
"Đánh bại nó, ta cứu ngươi."
"Cứu vị tiền bối đáng kính kia của ngươi."
...
Bạch Vô Tướng thề, đây là câu nói châm chọc nhất từ trước đến nay hắn nói ra.
Thế giới kia là Thẩm Thanh Thu, thế giới này là Sakata Gintoki, Lạc Băng Hà đây là muốn chọc điên hắn.
Khí tức Thượng cổ hỗn loạn trên người y đã có dấu hiệu bình ổn lại. Bạch Vô Tướng sờ đầu y, kỳ thật cảm thấy, Thẩm Cửu và Lạc Băng Hà không thể tới với nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN HTTCCNVPD] Luận vai chính cùng phản diện giao lưu cứu thế!
RomanceTruyện là chấp niệm của ta sau khi viết Thiên Quan, nên Thiên Quan chiếm chủ đạo, như một phần ngoại truyện. Các cp khác: Nhạc Thanh Nguyên x Thẩm Cửu Hạ Huyền x Sư Thanh Huyền Băng muội x Thẩm Viên Băng ca x tình thân, vô cp. Văn án: Sakata Gintoki...