Tách nhau ra, Giang Trừng đi song song cùng Gintoki trên đường, hoàng hôn ấm đang ở sau lưng bọn họ hạ xuống, cành lá gió thổi rung rinh. Một kẻ lạnh nhạt, một kẻ phất phơ... cả hai đều không nói chuyện, cứ như vậy trầm mặc đi một đường, một người nhìn đằng trước, một người ngắm mây trời.
Gintoki làm như lơ đễnh ngắm nhìn nơi khác, ống tay áo bị gió thổi nhẹ phất phất, vươn ra bàn tay.
Giang Trừng liếc hắn, cũng không nói gì, nắm.
"A Trừng, lỡ như sau này ngươi râu tóc bạc phơ, hai hòn bi rụng xuống thì ngươi tính sao?"
Nghe hắn hỏi như vậy, Giang Vãn Ngâm sắc mặt đang bình thường bỗng nhiên nhăn lại.
"Ta có tóc bạc lúc nào?! Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì vậy?!"
Đến Lam Khải Nhân cũng chưa có tóc bạc hảo sao!
"Gin nói là lỡ như kia mà! Không cần móc họng Gin này! Tôn trọng chồng chút đi, mau trả lời!"
Giang Trừng bình thản đáp: "Đến lúc đó ngươi thử là biết."
"..."
Gintoki đúng là bị Bạch Vô Tướng doạ sợ, tin vào chuyện ma quỷ hắn nói, quên mất tu tiên mặc dù không sống lâu bằng thần tiên, nhưng cũng không coi là sống ít, phải nói là sống tới ngán ngẩm chán đời.
Gintoki an tâm rồi, lương tâm thánh thiện đỡ áy náy hẳn.
Nói hắn cùng Giang Trừng kề vai sát cánh, kè kè bên nhau quanh năm suốt tháng như Quân Ngô và Zura thì đúng là làm khó hắn, thú vui của hắn ở bên ngoài nhiều.
Gintoki nghĩ tới đây, chợt hỏi: "A Trừng, ngươi thích gì sao? Tỷ như... thẳng thắn quyến rũ, biết quan tâm lại ấm áp..."
Nếu bình thường nói thì Giang Trừng có thể không nghĩ ra đó là ai, nhưng vừa mới thấy cảnh... hôn của nhà người ta, hắn đúng là biết Gintoki đang nói tới ai, trực tiếp hồi đáp:
"Ta thích chó."
"... Uy uy! Đang nói chồng mày là chó sao! Biết phép tắc hơn đi! Đừng để Gin phải dạy lại ngươi từ đầu!"
"Ngươi nghĩ vậy cũng không có gì sai. Ngươi xác thật là đồ chó."
...
Không gần không xa, chuông bạc kêu leng keng, cùng ống tay áo xanh lam như cánh bướm của người bên cạnh tan trong gió.
Đồng điệu.
...
Thương Khung Sơn.
Liễu Thanh Ca không hiểu tại sao Katsura lại đối xử tốt với một tên... láo lếu như vậy, thật sự quá chướng mắt hắn, khiến hắn không thể đứng đây nhìn thêm nữa, về trước, mặc kệ y.
"Tiền của ta đâu? Ngươi nói cho ta tiền chơi gái kia mà! Đừng nói ngươi lừa ta?!"
Katsura trầm tư, hắn không biết lấy tiền từ đâu ra, Huyền Nhất Lang trước nay đâu có đòi tiền... vậy hoá ra là trước nay sợ hắn không có tiền, sợ khiến hắn tự ái mà không dám mở miệng ra xin sao? Y luôn chịu đựng tất cả vì hắn sao? Ủy khuất cho Huyền Nhất Lang quá, là trước nay hắn không chú ý điểm này, không biết hoàn cảnh gia đình đã đi tới bờ vực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN HTTCCNVPD] Luận vai chính cùng phản diện giao lưu cứu thế!
RomanceTruyện là chấp niệm của ta sau khi viết Thiên Quan, nên Thiên Quan chiếm chủ đạo, như một phần ngoại truyện. Các cp khác: Nhạc Thanh Nguyên x Thẩm Cửu Hạ Huyền x Sư Thanh Huyền Băng muội x Thẩm Viên Băng ca x tình thân, vô cp. Văn án: Sakata Gintoki...