Chương 74

522 45 11
                                    

" Làm ơn... Đừng như vậy mà, sư phụ" Sakura một cách mệt mỏi bất lực dựa vào người gã mà thì thào khẩn thiết.

" Sakura-chan à! Mau quay lại đây đi, hắn ta rất nguy hiểm. Cậu đừng đứng bên hắn nữa!" Naruto gào lên trong sự sợ hãi cùng tức giận.

Obito bên cạnh không rõ tâm tình, hắn hơi do dự một chút lên tiếng" Madara... chuyện này là sao..."

Mặc cho bao kẻ nhìn gã sợ hãi hay cố gắng thăm dò thù địch, Madara chỉ im lặng ôm chặt lấy nàng như sợ rằng chỉ sơ sẩy một chút nàng liền sẽ biến mất khỏi gã.

" Người đã khiến thế giới này trải đầy đau khổ..." Sakura thì thầm, giọng nói nàng vẫn luôn nhẹ bỗng như thế, tưởng chừng rằng mọi thứ đều thật nhẹ nhàng và trải đầy lụa gấm êm dịu với nàng... chẳng phải là nơi chiến trường máu me, đau thương.

Gã hơi thả lỏng nàng ra, một tay nâng mặt nàng lên khiến ánh mắt hai người cùng chạm lấy nhau, hành đồng thân mật ái muội đến lạ thường.

Rinegan vĩ đại trông vừa đẹp đẽ lại thật đáng sợ không thể rời ánh nhìn khỏi gương mặt thanh tú của nàng.
Đối diện với lục bảo ngày nào trong vắt tựa mặt hồ tĩnh giờ đây đục ngầu u tối chất chứa đủ điều. Một kẻ như Uchiha Madara cũng phải chua xót thay cho người con gái gã yêu dù rằng gã chẳng biết thế nào. 

" Kẻ nào đã khiến nàng thế này... Sakura của ta... Nàng có ổn chứ" Gã vuốt ve mái tóc của nàng, thanh âm trầm thấp chỉ có sự dịu dàng yêu thương vô bờ dành riêng cho nàng.

Dù cho Madara có làm gì... Thể hiện tình yêu của gã đến cách mấy, nàng vẫn vậy. Nhìn gã một cách vô vị, có thể lòng nàng có dậy sóng, đôi mắt có long lanh chút lệ thì cũng chỉ là những giọt nước mắt vô hình hay sự lạnh nhạt trước kẻ đơn phương.

Chính gã cũng hiểu mà vẫn có chấp... nàng căn bản trong tim chưa từng có chỗ cho gã, nàng xem gã như một kẻ nào đó vô tình đi ngang qua con đường của nàng mà thôi.

" Xin lỗi. Xin lỗi người Uchiha Madara" Sakura đột ngột nói những lời thật khó hiểu, gương mặt nàng đanh lại ẩn chứa đầy loại cảm xúc kìm nén khômg thể tả ra hết.

Gã im lặng chau mày nghi hoặc" Vì sao? nàng vì sao lại xin lỗi ta"

Đội 7 một bên cùng Obito như bị đá khỏi câu chuyện riêng của hai người họ, cách biệt xa với liên minh Ninja. Không ai ở đây ngoài bốn kẻ này biết được chuyện gì đang ở đây.

Có lẽ chỉ một vài phút nữa thôi, toàn bộ Shinobi sẽ kéo đến. Tự hỏi họ sẽ có phản ứng thế nào?

[ Điều mong muốn thứ 2]-

Một giọng nói lạ lẫm phát ra từ hư vô, giống như giọng của thế giới mà vang lên vô cùng rõ ràng.

" Là ai!" Naruto hét lên, không ngừng tìm kiếm xung quanh.

" Không thể xác định được vị trí của nó" Sasuke đảo không ngừng Sharingan của mình khắp nới mà chẳng tìm thấy ai.

' Nó chỉ bên tai mình thôi... Là ai? Sakura sao' Obito căng thẳng bước lùi vài bước.

" Sakura...?" Madara nhìn nàng, gã vô cùng khó hiểu mà chẳng biết vì điều gì muốn hỏi thứ mà gã lại không hề rõ.

" Ước gì ta chưa từng gặp nhau... Để tim em phải đau đớn khi làm điều này đến thế" Nàng rũ nhẹ đôi mắt đầy nặng nề, lẩm bẩm vô tri dù cho có lẽ lời này không dành cho bất cứ ai mà vô thức nói ra.

[Sakura] Haruno Sakura là ta_Quý PháiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ