Chương 22

234 52 10
                                    

Mùi nước sát trùng tràn ngập trong căn phòng.

Nehellenia hơi nhăn mày muốn trốn thoát khỏi nơi này. Bước chân định rời đi đã bị Mamoru bắt giữ.

"Nehellenia, lại đây."

"Anh Mamoru có chuyện gì sao." Nehellenia vẻ mặt mờ mịt hỏi lại, nhưng hành động lại không có ý định tiến lên một minimet nào.

"Nehellenia, lại đây." Mamoru lựa chọn làm lơ câu hỏi, kiên nhẫn lặp lại câu nói lần thứ hai. Trong giọng nói đã có vẻ nặng giọng hơn lần đầu.

Nhưng dù vậy thì Nehellenia vẫn lựa chọn bỏ qua, kiên quyết không lại gần.

Cô quả thật không biết đầu Mamoru có vấn đề gì, chắc là đầu óc có mạch máu não không thông, nên mới có thể không lý do gọi cô đi tới.

Với chỉ số thông minh cao siêu cùng trực giác chuẩn tới mức sánh ngang với tốc độ ánh sáng, cô lựa chọn tránh càng xa càng tốt.

Hai đôi mắt nhìn chằm chằm nhau một lúc, cuối cùng Mamoru đành phải chịu thua đầu hàng trước.

"Được rồi, có những thứ không tốt chúng ta cần nên sửa, nên trao đổi nói chuyện với nhau để có thể hoàn thiện bản thân tốt hơn. Lúc trước anh đã dạy em về những điều luật lệ cơ bản, nên làm hay không nên làm, những hành động nào là sai là đúng, những suy nghĩ nào là tốt hay nguy hại. Còn bây giờ anh nghĩ bản thân nên chỉnh đốn lại em những phép lịch sự cơ bản mà những đứa trẻ tốt cần biết. Mặc dù anh biết Nehellenia của anh là đứa trẻ ngoan, chỉ có đôi lúc sẽ có hành động sơ sót khiến cho người xung quanh hiểu lầm."

"Giống như ngày đầu tiên Nehellenia tới trường vậy. Mặc dù Nehellenia có ý định tốt muốn giúp các bạn nhỏ cất kỹ giày đi, nhưng trong mắt người khác đó là hành động của một đứa trẻ không ngoan. Hay vô tình làm vỡ cửa kính, mặc dù chỉ là trượt tay. Và có nhiều việc chúng ta đã nói rất nhiều trước đây. Nhưng bây giờ anh muốn nhắc tới việc cư xử sao cho phép lịch sự......"

Được rồi, cô biết sẽ không tránh khỏi bị Mamoru đọc thần chú mà. Cô thật hối hận vài tiếng trước miệng tiện khinh bỉ Usagi vài câu.

Vừa thoát khỏi ma kính, ánh mắt thấy Mamoru, Usagi như bắt được cứu tinh, nhanh nhẹn ôm chặt lấy hắn. Tiếng khóc nấc, cùng những câu từ nghẹn ngào lắp bắp.

"Ma..Mamoru...t..thật...đáng sợ..."

"...hức..các...các cây..cố..ii..biết..di chuyển.."

Sau đó là một tràng khóc tràn đầy ủy khuất.

Nhưng đó không phải là vấn đề, mà vấn đề chính là cô cảm thấy Usagi sao chép lại hành động của cô khiến cô khó chịu. Vậy nên cô nhịn không được liền nói mỉa vài câu.

" Tới bức tường còn biết đi thì những câu cối di chuyển có gì mà đáng sợ cơ chứ."

Đáp lại sự mỉa mai của cô là hai đôi mắt mờ mịt, khó hiểu nhìn về phía cô.

Nehellenia cảm thấy chỉ số thông minh của bọn người trái đất này cũng quá thấp rồi. Là một người có chỉ số thông minh cao, cô cũng rất từ bi mà kiên nhẫn giải thích.

[ Sailor Moon - Thủy Thủ Mặt Trăng ] Vai Ác Hoàn Lương KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ