" Đã về rồi." Mamoru buông tạp dề trong tay, nhợt nhạt cười nhìn ra hướng cửa nhà bếp.
" Mau rửa tay rồi vào ăn cơm."
Nehellenia hơi gật đầu đáp trả, đi rửa tay ngồi vào bàn ăn.
Thấy bàn ăn chỉ có hai người, Mamoru không khỏi hỏi.
" Peruru đâu rồi, không cùng về sao?"
" Vâng."
Biết được đáp án hắn cũng không có hỏi nhiều. Mỗi người đều có lựa chọn cùng bí mật của riêng mình, không phải ai cũng có thể biết đến, can thiệp vào.
Chỉ là...
" Nehellenia em không vui sao? Hôm nay em ăn ít hơn mọi ngày thì phải? "
" Mới không có, chỉ là hôm nay không có người gắp thức ăn phục vụ nên tốc độ ăn thiếu thôi." Nehellenia rất không đồng tình với câu hỏi này. Nói sao mà bảo cô không vui chứ?!!! Tiễn đi tên lảm nhảm đó cô vui gần chết, cầu mà không được.
Còn việc vì sao cô ăn ít, cũng như nói ở trên đó là không có người phục vụ.
Có Peruru, trong bữa ăn chỉ cần cô thích ăn món nào tên nhóc ấy liền gắp cho cô, nhiệt tình đến mức cô không cần liếc mắt hay động đũa gắp đồ ăn. Việc cô cần làm, chỉ cần ăn và cắm đầu vào bát cơm là đủ.
Ăn xong, Nehellenia hứng thú thiếu thiếu chạy ra phòng khách nằm lười nơi lãnh địa của mình, một chân gác nên gối đệm hồng phấn, đầu gác nên con thú bông không biết suy nghĩ cái gì đột nhiên có tinh thần lên.
" Anh Mamoru."
" Sao vậy?"
" Chuyến đi dã ngoại mà hôm trước anh nhắc tới em có thể đi cùng anh sao?"
Mamoru hơi trau mày không có trả lời, từ trong bếp bưng ra đĩa trái cây. Rất tự nhiên cắm dĩa xuống miếng kiwi đưa lên miệng Nehellenia.
Nehellenia cũng không cảm thấy có điều gì không ổn, hưởng thụ há mồm ăn.
Chờ ăn xong vài miếng cô mới bắt đầu bàn tính của mình.
" Tới lúc đấy có thể cho em đi cùng được không?"
" Không được."
" Sao vậy?"
" Không được là không được, không có lý do gì hết." Mamoru kiên quyết cự tuyệt.
" Anh Mamoru xấu, không giống như trước nữa!!!" - Nehellenia xụ mặt tức giận, cố nâng lên giọng rồi quay người sang một bên để tỏ vẻ bản thân mình đang rất tức giận.
Nói ra cũng kì lạ, Mamoru từ sau vụ lâu đài khiến cho cô có cảm giác không thích hợp. Thường xuyên dính lấy Usagi nhiều hơn, các buổi gặp mặt cũng không có dẫn cô đi cùng. Đến ngay cả ngày mai cùng với nhóm nhóc chiến binh ấy đi dã ngoại cũng không có muốn mang cô đi theo.
Hừ, đợt này cô giận thật rồi, xem xem hắn còn không dám lại đây dỗ cô không.
Chờ tới lúc hắn lại đây dỗ cô như những lần trước cô liền không dễ dàng nguôi giận nữa, mặc cho dù hắn có mua xinh đẹp quần áo, mua sáng bóng chiếc gương, làm đồ ăn cô thích thì cô tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Sailor Moon - Thủy Thủ Mặt Trăng ] Vai Ác Hoàn Lương Ký
General FictionGiới thiệu: Nằm trong hiệp hội tổ chức vai ác, Queen Nehellenia tỏ vẻ: " Trái đất tùy các ngươi phá, còn vũ trụ mình ta thống trị." Khi bị giáo dục về sự lương thiện cùng bao dung.Queen Nehellenia liếc mắt khinh thường, chế nhạo cười: " Muốn đọc kin...