[28/05/2023]
Đại khái thì trường của tôi cách trường của nó khoảng hai, ba bước chân. Hai ngôi trường nằm đối diện nhau nên việc đi lại trở nên thuận tiện hơn.
Mỗi lần ra chơi là tôi lại thấy nó mò mặt sang trường. Vì nó vẫn chưa quen trường lớp bạn học mới. Nơi đây chỉ có tôi là người quen nên mới dẫn tới việc ngày sao nó cũng sang.
Tôi cảm thấy rất phiền phức. Nhất là mỗi lần nó sang, mấy đứa con gái trong lớp cứ nhốn nháo hết cả lên. Đứa thì vuốt tóc, đứa khen lấy khen để, đứa thì cho bánh cho kẹo. Nhưng nhất quyết là nó không nhận.
Nhiều lần tôi đã cảnh cáo nó.
- Nếu mày còn vác mặt tới trường tao ! Số phận của mày cũng bi đát giống con gấu lúc trước.
" Doạ nhiều thành quen ". Nó không thấy sợ nữa. Ngược lại nó còn " được nước làm tới "
- Anh Phuwin !!
Nó lại sang nữa đấy. Tôi đáp lại nó bằng cử chỉ lạnh lùng, thớt lờ, chẳng nói chẳng rằng gì. Thằng bạn tôi - Nanon khi thấy đứa trẻ chạy lại liền rất hứng thú. Tính nó là vậy mà.
- Au ! Em trai mày à !?
Tôi phớt lờ những vẫn thốt lên từ " Ừ ".
Nó chạy lại chỗ tôi và Nanon đang đứng. Nanon quỳ xuống xem kỹ mặt nó.
- Bé này dễ thương quá, dễ thương y như Ohm nhà anh vậy.
Nếu có một cô gái nói nó như thế, thường thì nó sẽ phớt lờ đi. Nhưng nếu là một chàng trai thì nó lại sẳn sàng trả lời.
Nó đây là đang " trọng nam khinh nữ " nhỉ ?
- Dạ em cảm ơn anh.
- Em nhiêu tuổi rồi ?
- Em sáu tuổi.
- Au ! Bằng tuổi Ohm nhà anh. Em mày với em tao trùng hợp mày nhỉ.
- Ừ.
Tôi muốn chấp dứt cuộc nói chuyện này NGAY BÂY GIỜ. Nên tôi đã kéo tay Nanon lên, đánh tiếng lảng sang việc khác để có thể đuổi khéo nó đi.
- Mày quên là mày còn ra thư viện lấy gì à ?
- A ! Tao quên, vậy chào em nha. Lần sau gặp lại.
Thằng nhóc giơ tay vẫn chào Nanon.
Cuối cùng cũng rời đi. Tôi thở phào một hơi. Nó đưa ánh mắt nhìn bóng lưng Nanon phía xa. Ánh mắt hiện rõ sự ngưỡng mộ. Có lẽ, nó cũng muốn có anh trai như thế.
- Mày tới đây làm gì ? Tao nói mày, mày giả điếc à !?
Nó ngoảnh mặt nhìn tôi. Rồi đáp.
- Em muốn chơi với anh.
- Tao đã nói rất nhiều lần. Tao không muốn chơi với mày. Vì mày quá phiền phức.
- Nhưng em chưa quen trường mới.
- Chưa quen ở lâu cũng thành quen. Đừng viện cớ lảng sang chủ đề khác. Cút về trường nhanh ! Không tao bảo mẹ chuyển mày sang chỗ khác học đấy !!
Lời này của tôi đã đánh vào trọng tâm của nó, khiến cho đứa trẻ rất muốn chơi với tôi dần bị tổn thương.
Huyết quản nó nghẹn ắng, không một lời nào thốt ra. Nó quay người, cúi gằm mặt xuống, và bước từng bước chậm rãi rời khỏi trường.

BẠN ĐANG ĐỌC
『PondPhuwin』•𝙰𝚗𝚑 𝚋𝚎 𝚌𝚞𝚊 𝚎𝚖•
FanfictionGia đình tôi nhận nuôi một cậu nhóc 5 tuổi và thật sự thì tôi rất ghét nó. ...