- Không cần xin lỗi, đó phải lỗi của em đâu.
Nhìn cái bộ dạng ủy khuất mà cúi đầu hối lỗi của em thì sao mà cậu ta nỡ mắng cho được.
Vì sự đáng yêu của em nên mọi tội lỗi đều sẽ được tha thứ.
- Mà sao lúc đó em không đứng yên mà gọi cho bọn tôi đi?
- Điện thoại em hết pin rồi.
Em cuối mặt xuống nhỏ giọng mà nó với cậu, hai tay thì nắm lấy vạt áo.
Cái bộ dạng của em lúc này không khác gì một chú mèo nhỏ đang hối lỗi cả. Em chỉ còn thiếu một đôi tai mèo và một cái đuôi nữa thôi.
- Kuni em xin lỗi. Đáng ra lúc đó em không nên chạy.
Nhìn em như thế này thì ai mà mắng cho được.
- Haizz được rồi được rồi. Nào mình đi ra cổng, cũng trể rồi.
Scara nắm lấy tay dắt em đi, phòng trường hợp em lại lạc.
Cơ mà cậu ta nắm tay em chặt như vậy thì sao mà lại lạc cho được.
Scara lấy điện thoại ra gọi cho Aether nói với anh đã tìm được em rồi, kêu anh nói với mấy người còn lại ra cổng cùng về.
- Lần sau đừng có chạy trước nữa, nhớ chưa. Đúng là trẻ con mà. Lỡ em lại lạc rồi điện thoại hết pin như hôm nay thì sao, bọn tôi sao mà tìm được em đây hả?
- Em nhớ rồi.
Scara dắt tay em băng qua dòng người đông đúc, cứ như vậy mà đi thẳng ra cổng chính, phía xa xa em nhận thấy được những dáng người quen thuộc mà ban nãy mình tìm kiếm khắp nơi.
- A Scara, Lumin.
- Lumin em ổn chứ có bị làm sao không?
- Em không sao đâu, chỉ gặp chút rắc rối thôi. Mà Aether đâu rồi ạ?
- Ở công ty có một sô vấn đề mới phát sinh nên cậu ấy về rồi. Mà em nói rắc rối là chuyện gì vậy?
-Tsk em ấy gặp một thằng khốn.
Bọn họ vừa thấy em liền lên tiếng hỏi dồn dập. Scara lúc này mới kể lại câu chuyện mà em vừa gặp phải. Bọn hắn nghe xong ai ai cũng tỏa ra khó chịu.
- May mà có Scara đến kịp đấy, Lumin này, em sau này đừng chạy như vậy nữa.
- Em nhớ rồi mà.
- Được rồi được rồi. Bây giờ mình đi về ha, cũng trể rồi.
______________________________________Trên tàu bây giờ thật khác với lúc sáng. Cả toa tàu gần như không còn chổ trống, cũng đành thôi vì bây giờ là lúc tan tầm mà.
Em cùng mọi người chỉ có thể đứng. Em đứng chính giữa được bọn họ vây quanh. Như vậy mới đảm bảo em được an toàn.
Em như lọt thỏm giữa bọn họ, dù sao thì họ cũng cao hơn em cả một cái đầu.
- Này, các anh đừng quây em như vậy chứ, ngột ngạt quá à.
- An toàn là trên hết mà, em hiểu chứ. Lỡ đâu em lại gặp biến thái thì sao?
- Bọn anh cứ lo x...
BẠN ĐANG ĐỌC
[ANEMO × Lumine]Bạn cùng phòng của tôi. Lạ Lắm!
أدب الهواةNhững chuyện thường ngày của Lumine cũng những " anh bạn cùng phòng" trong căn ký túc số 5. ⚠ OOC OOC OOC điều gì quan trọng nhắc lại ba lần. Truyện không có mấy tình tiết cẩu huyết đâu hoặc có thể có nhưng ít, ai biết được tôi chưa viết xong mà...