15

6K 519 80
                                    

Mở đầu câu chuyện của Min Hara và Jeon Wonwoo chỉ là vài câu hỏi vu vơ không cần thiết. Wonwoo hiểu rằng cô gái này thật sự có gì đó muốn nói, nhưng nếu cậu không mở lời thì sẽ mãi chẳng vào được vấn đề chính.

"Vòng vo vậy đủ rồi. Không biết hôm nay cô tới tìm tôi là muốn nói điều gì?"

"Tôi đợi câu này của anh Wonwoo mãi. Chắc anh chưa biết hoặc đã biết, tôi sẽ nói rõ một lần nữa nhé. Tôi đã quen biết Mingyu từ nhỏ, gia đình hai chúng tôi cũng rất thân thiết nên chuyện hai gia đình có hứa hẹn hôn ước là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra, dù sao đi chăng nữa, tôi chắc chắn cũng sẽ cưới anh Mingyu mà thôi."

"Cô nói ra chuyện đó với ý gì?"

"Vả là lần trước khi dự sinh nhật của bác Dohan tôi thấy quan hệ của anh và Mingyu rất tốt...có mù mới không nhìn ra được hai người có cái gì đó với nhau. Một đứa con hoang như anh thì đừng nên tơ tưởng với vị hôn phu của tôi. Mingyu sẽ không bao giờ để mắt tới loại như anh đâu."

Bấy giờ Jeon Wonwoo mới tin lời Lee Chan nói là sự thật, Min Hara lúc này đang nói chuyện với cậu khác hoàn toàn với Min Hara hôm sinh nhật chú Dohan. Bộ mặt thật của người con gái này sao lại khinh miệt người khác đến như vậy. Nhưng quả thật, cô ta nói cũng không sai, người như Kim Mingyu lại đếm xỉa đến Wonwoo chứ?

"Tôi nghe cô Dohee nói là anh sẽ đi xa một thời gian. Tốt hơn hết là đi xa xa vào, đừng vác mặt về Hàn Quốc này và đặt chân vào cuộc sống của tôi và Mingyu nữa."

Nghe lời cảnh cáo này mà Wonwoo phì cười, cậu không muốn làm tổn thương phụ nữ nhưng cũng không phải cái loại người ngồi im để người ta dẫm đạp lên mình.

"Nực cười."

"Anh mới nói cái gì!?"

"Sao cô phải cố gắng đẩy tôi ra khỏi cuộc sống của Kim Mingyu như vậy? Hay là cô đã nhìn ra cậu ta yêu tôi rồi, còn cô...thì đến một cánh cửa cũng không có?"

Min Hara đâu có mù, cô ta nhìn ra mối quan hệ của Mingyu và Wonwoo thì tất nhiên cũng nhìn ra được cảm xúc Mingyu dành cho cậu, nó chính xác là tình yêu. Cái thứ mà cô ta chờ đợi ròng rã từ hắn mà không bao giờ có được. Bị Jeon Wonwoo nói trúng tim đen không khỏi khiến Min Hara tức giận.

"Có phải anh đang ảo tưởng hay không Jeon Wonwoo?"

"Cảm phiền gọi tôi là bác sĩ Jeon. Tôi không thích nghe tên mình được gọi ra từ miệng những người tôi không ưa."

"Anh!...Thôi, hy vọng anh hiểu lời tôi nói, tránh xa anh Mingyu của tôi ra."

Nói xong, Min Hara lập tức rời khỏi quán. Jeon Wonwoo cũng trầm lặng một lúc, nghiêm túc suy nghĩ về lời cô ta nói. Thật ra không cần nói thì cho dù sau này quay lại Hàn Quốc, cậu cũng không định có bất kỳ mối quan hệ nào với Mingyu nữa, cuộc đời cậu có bé con là đủ rồi. Thẫn thờ nghĩ ngợi một hồi mới nhìn lên quầy thu ngân ở đối diện, cảnh tượng trước mặt khiến Wonwoo cười ra nước mắt. Anh Seungcheol, anh Jisoo, Seokmin lẫn cả Lee Chan đang cố giữ anh Jeonghan lại, nghe xong cuộc nói chuyện vừa rồi chắc anh Jeonghan nhà cậu lại sôi máu lên mất thôi.

----------------------

Thời tiết ở Seoul không mấy tốt đẹp, mưa đã bắt đầu rơi từ tối qua. Tuy nhiên mưa không quá to nên các chuyến bay không bị hoãn lại. Jeon Wonwoo đang đứng đợi ở phòng chờ, hôm nay chính là ngày cậu bay sang Mỹ. Ngồi đợi một lúc thì ba người anh của cậu, Seokmin cùng với Lee Chan, ngoài ra còn có viện trưởng Kim, mọi người đều tới để tiễn cậu nhưng cớ sao Wonwoo vẫn kiếm tìm một hình bóng nào đó quen thuộc.

[MEANIE] [ABO] bittersweetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ