Jeon Jungkook từng hâm mộ ảnh cưới của Kim Seok Jin, còn ghen tị nói với trưởng bối Incheon rằng ảnh cưới của Kim Seok Jin là tìm người chỉnh ảnh.
Sau này không cần hâm mộ nữa, rất nhanh sau đó anh cũng sẽ có.
Anh trước giờ không quan tâm tiền lương tiền thưởng khi nào đến, hôm nay là lần đầu: "Tiền thưởng quý thứ ba khi nào phát?"
"Tháng này, bình thường trước cuối tháng."
Bae Yoo Ri cũng cất đồ vật, năm vòng ra bài đã kết thúc, cô cười: "Em thắng rồi." Chẳng qua là thắng ở bề ngoài, trong lòng cô rõ ràng đồ vật có liên quan đến cô của Jeon Jungkook xa không chỉ là những thứ này.
Anh cũng sẽ không một lần nói hết với cô, có lẽ có vài chuyện, anh căn bản cũng không dự định để cho cô biết. Chẳng qua là hôm nay cuối cùng đã biết lần đầu tiên anh nhìn thấy cô là ở nơi nào.
Jeon Jungkook cam tâm bại bởi cô, "Một tháng làm bữa sáng cho em. Em lại nói một yêu cầu với anh."
"Anh cũng không coi là thua." Bae Yoo Ri muốn làm chút gì đó cho anh, "Nhằm đạt được mục đích công bằng, anh làm bữa sáng cho em, em đồng ý anh một yêu cầu, tùy tiện nói, chỉ cần em có thể làm được."
Jeon Jungkook muốn cô ngủ phòng ngủ chính, nhưng lại không muốn miễn cưỡng cô.
Anh vươn tay: "Qua đây ngồi lên chân anh, cho anh ôm hai tiếng."
"... Chỉ yêu cầu này?"
"Ừm." Anh nói: "Không làm cái khác."
Chẳng qua là ôm cô.
Bae Yoo Ri chậm chạp đứng dậy, đang suy nghĩ là ngồi nghiêng hay ngồi thế nào.
Jeon Jungkook xem thử đồng hồ đeo tay, hai tiếng sau là bốn giờ, khi đó ban công đã không ấm áp.
"Đưa đồ vật về trước."
Dù không để trong vali nữa mà dựng đứng ở cạnh ban công, dự báo ngày mai lại có mưa, hẳn có thể dùng đến. Anh xách vali đến phòng thay đồ, cầm tây trang của bản thân đến.
Bae Yoo Ri nhìn thấy tây trang trong tay anh, đoán được là cho cô mặc.
"Em cũng trả túi về."
Cô quay về phòng ngủ không phải vì để túi, mà tìm váy ngủ có làn váy dài nhất ra thay, váy ngủ rất mỏng, có tây trang của anh chắc sẽ không quá lạnh.Jeon Jungkook cho rằng cô thay váy là muốn mặc quần áo của anh, vì vậy trực tiếp đưa tây trang cho cô.
Anh ngồi xuống ghế, trưng cầu cô: "Em muốn ngồi thế nào?"
Ngay cả tư thế ngồi cũng để cho lựa chọn.
Bae Yoo Ri trịnh trọng nghiêm túc nói: "Em nghĩ xong rồi."
Jeon Jungkook đưa bàn tay anh để cho cô đỡ.
Bất kể ngồi thế nào, trừ phi ngồi cạnh hoặc là ngồi ngang trên đùi anh, nhưng anh vạn vạn không nghĩ tới cô thế mà ngồi xếp bằng, làn váy thật dài kỹ càng che đi hai chân của cô.
Đầu gối của cô hầu như chỉa vào bụng của anh.
Jeon Jungkook bật cười, "Không nên để cho em chọn."
Anh lo lắng cô ngẩng mặt rồi ngả ra phía sau, giơ tay ôm lưng cô, "Em ngồi như vậy không mệt?" Dù sao thì anh nhìn thấy cũng cảm giác mệt mỏi.
Bae Yoo Ri lắc đầu, "Em từ nhỏ đã luyện nhảy, kiến thức cơ bản vững chắc. Sau này luyện yoga, tính mềm dẻo còn không tồi."
Khóe miệng Jeon Jungkook ngậm ý cười nhìn cô, bất đắc dĩ lại cưng chiều, "Vậy cứ ngồi như thế đi, xem em có thể giữ vững hai tiếng hay không."
Bae Yoo Ri đề xuất: "Chỉ có thể ôm, nếu ai muốn phạm quy, thì cái ôm kết thúc."
Ai này trừ anh thì còn có thể là ai.
Jeon Jungkook gật đầu, đồng ý với cô.
Tay áo của âu phục anh dài, đắp lên mu bàn tay của Bae Yoo Ri, cô dứt khoát rúc bàn tay về trong tay áo, rồi thảy ống tay áo mà đùa nghịch. Jeon Jungkook nhìn cô, cô nhìn tay áo tây trang của anh.
Hai người cái gì cũng không làm, anh nhìn các loại động tác nhỏ của cô, trước kia Jeon Jungkook rất khó tưởng tượng anh có thể chịu được hẹn hò như vậy à? Thì ra không chỉ chịu được, còn rất hưởng thụ.
Anh chưa hẹn hò bao giờ, trước giờ cũng không chú ý người bên người hẹn hò ra sao, không biết là có phải tất cả việc hẹn hò đều như vậy hay không, người ngoài cảm thấy hết sức nhàm chán, nhưng người trong cuộc đắm chìm ở trong đó mà không biết mệt.
"Tổng giám đốc Jeon, em vẽ cho anh, vẽ một bức dễ nhìn một chút." Lần này không bôi đen mặt kiếng.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Jungkook| - Năm Thứ Bảy Yêu Thầm Em
Fanfiction* Truyện được chuyển ver với mục đích phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả và editor * - Tên gốc : Năm Thứ Bảy Yêu Thầm Em - Số chương : 63 chương + 11 ngoại truyện - Tác giả : Mộng Tiêu Nhị - Lưu ý : Truyện gốc lấy bối cảnh là Trung Quốc nê...