Chap 58

1.5K 303 14
                                    

8:20

Nanase mang theo tâm trạng thờ thẩn và đôi mắt thâm quần vì thiếu ngủ mà lê từng bước đi nặng trĩu trên con đường đá quen thuộc. Trong lòng đầy bực bội mà thầm mắng bản thân một ngàn lần.

Mệt chết đi được, mắt còn chẳng mở nỗi. Biết vậy đã không tham gia chơi cầu cơ với bọn kia.

Rồi lại thấy suy nghĩ của mình hơi sai sai.

Không được..nếu chẳng đi thì mình nào gặp được anh Isagi?

 Càng nhắc tới cậu, sắc mặt Nanase liền ỉu xìu, tâm trạng càng thêm buồn bực. Buồn vì Isagi bỏ cậu ta mà đi, bực là vì bản thân ngu ngốc không thể tả.

Nếu Nanase bớt đi thời gian diễn trò ngốc, thì chắc có lẽ đã ở bên cậu lâu hơn một chút.

Cũng tại cái cơ thể chết tiệt, đụng tý xíu là lại xảy ra phản ứng!!!!

Vừa nghĩ đến đó, tâm trí Nanase liền xuất hiện một số hình ảnh không phù hợp cho trẻ em.

Không khí xung quanh nóng bức ẩm ướt, mái tóc vì không có băng đô mà rũ xuống trước mặt, tiếng thở nặng nề chầm chậm vang lên, bàn tay thon dài lên xuống không ngừng nghỉ, trong đầu xuất hiện vô số cảnh tượng đặc sắc.

"Nanase..? Nanase!!!"

Cậu ta chợt bừng tỉnh thoát ra khỏi suy nghĩ của bản thân mình, đập vào mắt cậu ta là hình ảnh thằng bạn cùng bàn đang nắm lấy vai mà lắc lắc. Mắt người bạn đó cũng không ngoại lệ mà thâm quần giống hệt Nanase.

Cậu ta ngơ ngác nhìn xung quanh.

Khung cảnh quen thuộc hiện lên, đám nam sinh tụ lại một bàn để cười cợt về trò chơi điện tử, tốp nữ sinh ngại ngùng thì thầm với nhau những chuyện trai gái mới lớn. Vị trí chỗ Nanase đang đứng là cửa sau của phòng học và đối diện với đứa bạn của mình.

Ồ, vừa đi vừa suy suy nghĩ nghĩ thế mà cũng đến lớp lúc nào không hay.

"Có chuyện gì? Sao mày không mau vào lớp đi?"

"À..ừm"

"Mày lại quên không đeo caravat và bảng tên à?" Đứa bạn cong môi nở nụ cười rồi quàng lấy vai của Nanase mà nói.

Nghe bạn mình nói vậy, Nanase nghi hoặc nhìn xuống cổ áo mình. Và không ngoài dự đoán, nó trống không.

"Ấy chết, tôi quên mất." Cậu ta hốt hoảng kêu lên.

"Haha..may cho mày là tao còn dư một cái, mau lại đây..tao cho mày mượn." Cậu bạn gượng cười hihi haha rồi kéo vai Nanase máy móc đi đến chỗ ngồi của cả hai.

Nanase khẽ nhíu mày nhìn người bên cạnh mình rồi nhìn xuống vị trí giữa lớp, nơi bạn khác từng ngồi, cũng chính là người đã bị quỷ bóp cổ . Quả nhiên, hôm nay cậu ta không đi học.

Bạn thân của cả hai vừa mới vượt qua cửa chết và đang cấp cứu ở bệnh viện, thế sao bạn cùng bàn lại có thể cười tươi như thể không có chuyện gì xảy ra?

Một là cậu ta bị khờ, chấn thương tâm lý quá nặng từ đó dẫn đến mất trí nhớ. Hai là cậu ta có âm mưu gì đó.

Nanase bình tĩnh ngồi xuống ghế rồi móc cặp vào đúng vị trí của nó sau đó từ từ đảo mắt quanh lớp học. Một cặp mắt lặng lẽ nhìn cậu ta từ vị trí đầu lớp, khi thấy rằng đã bị cậu ta phát hiện người đó liền di dời tầm mắt của mình đi.

Isagi Yoichi và những người bạn của cậu ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ