Chap 75

557 103 6
                                    

Rin bỗng chợt lên tiếng sau hàng giờ đồng hồ im lặng khiến Isagi có chút ngạc nhiên. Cậu nhíu mày lượt đi những suy nghĩ đang chạy loạn trong đầu. Cố gắng dùng chất giọng bình thản nhất có thể để kể lại câu chuyện của mình.

"À..haha. Tôi cứ tưởng cậu sẽ không quan tâm. Ừm..nói sao đây nhỉ. Cậu biết không? Tôi đã được cơn gió đưa đến một bàn cầu cơ, nơi đó có một tên nhóc có khả năng nhìn thấy tôi đó. Nhóc ấy siêu ngoan ngoãn, dễ thương lắm..nhưng đột nhiên bàn cầu cơ gặp chuyện ngoài dự tính, mấy đứa nhóc hoảng quá và..mà thôi bỏ đi. Nửa đường thì tôi lại gặp một thằng nhóc bị thương nặng-"

"Bàn cầu cơ gặp chuyện gì? Mấy thằng khứa đó hoảng quá..và?"

"Ờ..ừm thì..ngoài tôi ra thì có thứ khác xuất hiện..nhưng..ừm"

Isagi càng nói lại càng sai, miệng lưỡi cậu cứng đờ không biết nên làm gì cho phải trước ánh mắt chăm chú của Rin. Cậu không có ý định muốn kể cho Rin nghe chi tiết về linh hồn ma quỷ, rõ ràng đó chỉ là vấn đề của riêng mình cậu.

Vả lại lúc ấy, Isagi chỉ là tiện mồm an ủi thôi, đâu ngờ được tên kia đã để tâm đến nó.

Suy cho cùng, Isagi chỉ sợ Rin bận lòng.

Nhưng thật sự là trình độ nói dối của Isagi quá tệ, cậu mím môi cố vắt óc suy nghĩ xem làm cách nào để lấp liếm cho qua chuyện này.

Rin nhíu mày nhìn người đang liên tục né tránh ánh mắt mình. Khi thấy Isagi tìm đến nhà mình ngay trong đêm, trong thâm tâm Rin thật sự có một cảm giác vui mừng khó tả, tim cậu ta đập nhanh như thể muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cả người bồn chồn chỉ hận không thể quẳng ngay túi rác và lao đến chỗ Isagi mà ôm chầm lấy anh rồi trách móc anh sao đêm đó lại không giữ tay cậu ta lại.

Vốn dĩ cũng là do Rin thật sự thật sự rất rất nhớ Isagi, sau đêm đó từng ngày trôi qua đối với cậu ta đều giống như một thử thách khó khăn. Rin chẳng thể tập trung vào bất cứ điều gì, ngay cả khi dẫn bóng đến khung thành, chuẩn bị sút thì trong tâm trí của cậu ta lại quay về đêm hôm ấy, từng nỗi lo lắng xen lẫn nhớ nhung ập đến.

Và tất nhiên, Rin vẫn sút thành công nhưng quỹ đạo của bóng không hoàn hảo như cậu ta đã mong đợi.

Xung quanh Rin lúc đó vô cùng ồn ào, tiếng cười nói vang vọng cả sân bóng, ấy mà trong đầu cậu ta lúc đó chỉ có 1 suy nghĩ.

Rốt cuộc thứ cảm xúc này...là gì?

Lo lắng, bồn chồn, quan tâm, nhớ nhung, muốn được ở bên cạnh,...Không lẽ cậu ta thật sự đã xem một ai khác là anh trai ngoại trừ Sae ra sao?

Dù rối ren trong tâm là thế nhưng khi gặp được Isagi, tất cả những câu hỏi đó đều biến mất sạch sành sanh, chỉ còn tồn tại niềm hạnh phúc khi được gặp lại người mà mình nhớ nhung.

Ấy vậy mà Isagi lại không như vậy, cậu vẫn đứng đó nhưng trong đôi mắt xanh kia không hề ánh lên một tia vui mừng.

Mệt mỏi.

Đó là thứ mà Rin cảm nhận được.

Tại sao Isagi chẳng nhớ cậu ta tý nào? Thậm chí khi gặp còn chẳng cười với cậu ta một cái, khi về đây lại còn buồn hỉu hiu như vậy?

Isagi Yoichi và những người bạn của cậu ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ